Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
"Vẻ mặt của Tử gia chủ ý tứ là không muốn sao?" Dạ Thất Thất nhướn mày, vẻ mặt lộ ra một chút không vui.
"Nếu Tử gia chủ đã không hề có thành ý, như vậy... Nguyên Bảo."
Chủ nhân ra lệnh một tiếng, Nguyên Bảo rầm rì hai tiếng, lập tức hiểu ý của nàng, há mồm phun ra một cái quả cầu lửa đỏ au, Tử Nghê Thường trong tượng đá trong nháy mắt bị hơi lửa đốt toàn thân đỏ bừng, đau đến gào khóc kêu thảm thiết.
"Cha, cứu con, a... Phụ thân cứu con..."
"Dừng tay!" Sắc mặt Tử Tiếu Lãnh khó coi hô to, hai quả đấm nắm chặt rồi lại thả lỏng ra, buông lỏng ra lại nắm chặt, lặp lại mấy lần, sắc mặt rất khó coi: "Đến tột cùng ý ngươi muốn như thế nào? Sao không trực tiếp nói rõ ý đồ của ngươi? Cần phải biết người giỏi có người còn giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên, chớ khinh người quá đáng."
"Khinh người quá đáng? Ta sao?" Dạ Thất Thất nở nụ cười ha ha hai tiếng, trong một thoáng, sắc mặt thay đổi trong nháy mắt: "Vậy thì trách bản thân ngươi quá không có kiến thức, chưa thấy qua cái gì gọi là khinh người quá đáng chân chính!"
Nói xong, Dạ Thất Thất dừng một chút, ánh mắt sắc bén nói: "Mà ta, không để ý làm cho ngươi được thêm kiến thức."
Tử Tiếu Lãnh còn chưa hiểu Dạ Thất Thất nói thế là ý tứ gì, thì cảm giác được má trái má phải truyền đến một trận đau rát, bên tai vang lên tiếng bôm bốp.
"Phốc - - "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3223073/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.