Editor: ChieuNinh
"Đừng tức giận, bình tĩnh nào!" Dạ Thất Thất ngăn cản Viêm Minh đang nổi giận lại, trên mặt lại không có nửa phân tức giận, trấn an Viêm Minh rồi, Dạ Thất Thất cười tủm tỉm đi lên trước, lòng bàn tay xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ thắm, ôn nhu như nước nói: "Lửa này có thể thôn tính vạn vật, vô cùng bá đạo, nhưng mà, sau khi trải qua ta nhiều ngày không ngủ không nghỉ nghiên cứu, cuối cùng có chỗ đột phá, uy lực nhỏ đi rất nhiều, ngay cả nướng một miếng thịt đều cần thời gian cực dài. Vừa vặn, hôm nay, tất cả mọi người nhàn rỗi nhàm chán, không bằng ngươi liền tới giúp ta thử xem uy lực ngọn lửa đã thay đổi này đến tột cùng như thế nào đi?"
Dạ Thất Thất cười đến hết sức ôn nhu, giọng điệu êm dịu, lời nói ra lại làm cho người ta không rét mà run.
Dám mắng lão nương, xem lão nương ngược chết đi ngươi không! Dạ Thất Thất khẽ nhếch khóe môi mang theo ý cười xấu xa nồng đậm.
"Tam sư huynh, huynh cho mượn lò luyện đan dùng một chút." Nói xong, Dạ Thất Thất niệm khẩu quyết, một cái lò luyện đan nhỏ cỡ bàn tay trực tiếp từ trong túi bên hông Bạch Tử Tuyên bay ra ngoài, rơi xuống trên đất mặt liền biến thành lớn.
Đối với cái này, Bạch Tử Tuyên bất đắc dĩ cười một tiếng, hướng về Viêm Minh ném đi một ánh mắt khiêu khích.
Hắn và Thất Thất sớm chiều chung đụng năm trăm năm, hai bên vô cùng quen thuộc, thậm chí chẳng phân biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3223045/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.