Editor: ChieuNinh
Nghe vậy, động tác dập lửa của Thủy Đình đột nhiên dừng lại, hai tròng mắt nhìn chằm chằm Dạ Thất Thất, khóe môi thoáng gợi lên nụ cười thần bí quỷ dị: "Muốn biết? Không bằng chúng ta đến đánh cuộc, ngươi thắng, ngươi muốn biết cái gì ta đều nói cho ngươi biết; trái lại, nếu ngươi thua, liền tặng cái đầu của ngươi cho ta vui đùa một chút, như thế nào? Có dám đánh cuộc hay không?"
"Cái đánh cuộc này, thấy thế nào cũng là ta thua thiệt, không công bằng." Dạ Thất Thất tư thái tự nhiên nhìn xem Thủy Đình, vẻ mặt giống như cười mà như không cười lộ ra sự lạnh lùng chế giễu.
"Đáp ứng hay không, nói một câu, ta không muốn nói nhảm với ngươi." Công bằng? Hừ, thế gian nào có nhiều công bằng đáng nói như vậy? ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d Nếu như công bằng, vì sao nàng và Dạ Thất Thất rõ ràng đều là... mà Dạ Thất Thất lại tốt số thành nữ nhi thành chủ Viêm Hỏa Thành, mà nàng thì ngay cả giới tính cũng không thể công bố, bị xem như phế vật mà nuôi dưỡng làm tế phẩm?
Nghĩ tới mười bảy năm qua gặp phải, cảm xúc Thủy Đình càng ngày càng kích động, hận ý trong nội tâm đối với Dạ Thất Thất càng ngày càng đậm.
Nàng không cam lòng, không cam lòng!
Dựa vào cái gì chỉ thấy nàng và Dạ Thất Thất sẽ có chênh lệch lớn như vậy? Thân phận như thế, giá trị cũng thế, ngay cả trong lòng trong mắt hắn cũng đều chỉ có một Dạ Thất Thất, Thủy Đình nàng thì chỉ là một vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3223028/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.