Editor: ChieuNinh
"Oanh - - "
Một đạo sấm sét màu tím từ trên trời giáng xuống, lôi đài to như vậy trong nháy mắt bị chém thành đống phế tích hoang tàn.
Đánh bậy đánh bạ, sau khi hấp thu ngọn lửa Nguyên Bảo phun ra có khả năng thôn tính vạn vật, Dạ Thất Thất lại đánh bậy đánh bạ làm thức tỉnh Nghịch Thiên thần đỉnh ngủ say!
"Chủ nhân, ngươi bị thương hị? Đáng sợ, Ngân gia có thứ đồ tốt ơ!" Khí linh bánh bao nhỏ của Nghịch Thiên thần đỉnh đã lâu không có thấy tân chủ nhân Dạ Thất Thất, vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy tân chủ nhân bị thương, lúc này đau lòng đến gào khóc kêu lên, vội vàng đưa lên thần dược chữa thương trợ giúp chủ nhân khôi phục thực lực.
Dạ Thất Thất không có dùng tới cái bình "Thứ tốt" bánh bao nhỏ lấy ra kia, ánh mắt khẽ chuyển động, ý niệm truyền âm nói: "Thứ tốt? Ngươi xác định nó sẽ không phải là thứ đồ tốt lấy mệnh của ta sao?"
Có lẽ là lạnh lùng và trào phúng trong giọng nói của Dạ Thất Thất hù dọa bánh bao nhỏ, nó ngây ngẩn cả người, thật lâu không nói gì.
Thấy thế, Dạ Thất Thất cười lạnh một tiếng, từ trong không gian lấy ra một cái bình sứ, uống vào thứ gì đó trong bình sứ, tĩnh tọa điều tức ngay tại chỗ.
Bên cạnh, là Nguyên Bảo khí thế ngang nhiên, giống như thần giữ nhà đứng ở bên cạnh nàng, canh giữ cho nàng.
...
"Cút ngay!" Một tiếng gầm lên, trên mặt Thủy Vô Nhai mang theo vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3223020/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.