Editor: ChieuNinh
"Im miệng! Thủy gia ta há lại để cho ngươi có thể tùy ý phê phán? Trước mắt ngươi chỉ có hai con đường có thể đi, hoặc là ngươi trở về Thanh Long Thành cùng ta để chấm dứt mọi chuyện, hoặc là cũng đừng trách ta vô lễ, mời ngươi đi trở về..." Lúc Tam trưởng lão nói lời này, trong lòng hắn có cân nhắc.
Nếu như thiếu niên trước mắt không có lấy ra Kim Lũ ngọc bài, hắn nhất định là sẽ không khách khí như thế, hiện tại cứ bắt người đi rồi nói sau, cho dù xung quanh có thật nhiều người, nhưng vậy thì thế nào? Bằng vào bọn họ, còn không có tư cách cũng không có lá gan đắc tội Thủy gia. Nhưng trước mắt, thiếu niên này lấy ra Kim Lũ ngọc bài, đây là ngọc bài tượng trưng cho thân phận Vạn Bảo Các, nếu hắn không có một lý do thích hợp trực tiếp dẫn người đi, về tình về lý, đều không thể nào nói nổi.
"Không có bằng chứng, chỉ dựa vào lời nói của một bên của hắn liền oan uổng ta là tặc trộm trứng rồng, mở miệng một tiếng tiểu tặc vu oan ta. Hiện tại, còn muốn để cho ta bó tay chịu trói cùng các ngươi đi về Thủy gia, ngươi cho ta là người ngu sao? Ta đi chuyến này, còn mạng trở ra hay không?" Dạ Thất Thất cười lạnh một tiếng, khinh thường hừ lạnh nói: "Thủy gia là một trong ngũ đại gia tộc, hừ! Cũng chỉ như vậy thôi."
Trong mắt Tam trưởng lão thoáng lóe qua sắc lạnh, trong ánh mắt nhìn Dạ Thất Thất chợt hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222961/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.