Editor: ChieuNinh
"Ngày mai, ngươi theo ta cùng trở về bổn tộc." Hai mắt Thủy Vô Nhai híp lại, trầm mặc nhìn Dạ Thất Thất rất lâu, chậm rãi mở miệng nói ra.
Dạ Thất Thất nhướn mày, hỏi: "Vì sao?"
"Ta không cần giải thích với ngươi, ngươi chỉ cần chiếu theo lời ta nói mà làm là được." Nhìn Thủy Đình trước mắt, Thủy Vô Nhai có loại cảm giác mình không cách nào tiếp tục nắm hắn trong tay được nữa. Chẳng lẽ mấy năm này mình cố ý chẳng quan tâm, ngược lại thành công giúp hắn có động lực cố gắng hay sao?
Trong nội tâm mới vừa toát ra khả năng này, đáy lòng Thủy Vô Nhai liền dâng lên sự hối hận.
Sớm biết như vậy, hắn quả quyết sẽ không giao Thủy Đình cho Hách thị nuôi dưỡng, hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của hắn.
Nếu không phải lần này hắn không chịu nổi Hách thị khẩn cầu, mang theo Thủy Đình cùng nhau đi ra ngoài, từ đó gặp phải nguy hiểm. Nếu đối phương không hèn hạ dùng ba loại dược với bọn hắn, hắn cũng sẽ không thật sự giảm mạnh thực lực, suýt nữa bị đối phương gây thương tích. May mắn, thời điểm mấu chốt Thủy Đình cứu mình một mạng, giết đối phương có tu vi không hề kém hắn, nếu không bọn họ cũng sẽ không tránh được kiếp nạn này.
Chỉ là, đến tột cùng tu vi của Thủy Đình là ai dạy?
Khi nào thì nó có được tu vi cao như thế? Thật chẳng lẽ giống như Kiêu nhi nói, Thủy Đình là con bạch nhãn lang, đã có dự mưu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222945/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.