Editor: ChieuNinh
"Viêm Minh, ngươi mau buông ta xuống, yêu nghiệt, ngươi tên yêu nghiệt chết tiệt này..." Tiếng chửi bậy của Dạ Thất Thất vẫn còn vang vọng ở không trung, cho đến khi bóng dáng biến mất.
Bóng dáng Viêm Minh khiêng Dạ Thất Thất vừa biến mất, thì từ một chỗ hẻo lánh bên trong phủ thành chủ toát ra rất nhiều nô bộc.
"Đại tiểu thư trở nên thật là lợi hại, ngay cả Nhị lão gia cũng đánh không lại đại tiểu thư, chúng ta nhanh đi cầu xin đại tiểu thư cứu chúng ta..."
"Nhị lão gia bị đại tiểu thư giết, chúng ta nhanh lên đi thả người trong địa lao đi."
"Nhị lão gia thật là xấu xa, chết thật tốt!"
...
Trước kia lúc Dạ Quân Nham còn ở, đối xử với bọn nô bộc vô cùng tốt, nhưng sau khi Dạ Quân Nham mất tích, Dạ Quân Thạch phụ trách quản lý phủ thành chủ, đối với bọn nô bộc không phải đánh thì mắng, lúc tâm tình không tốt thậm chí giết rất nhiều nô bộc, thật đúng là, hiện tại Dạ Quân Thạch bị giết, nên bọn họ mới vui vẻ như thế.
Còn có vài lão bộc trung thành, đã quyết định muốn vì thành chủ và đại tiểu thư mà bảo vệ tốt phủ thành chủ, chờ thành chủ và đại tiểu thư bình an trở về.
Nhưng, hết thảy những thứ này, Dạ Thất Thất cũng không biết, giờ phút này nàng bị yêu nghiệt nào đó bị lửa ghen đốt mất lý trí mang vào núi. Nhìn rừng núi hoang vắng ngút ngàn không có người ở, sống lưng lạnh cả người, chẳng lẽ đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222922/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.