Editor: ChieuNinh
Dạ Quân Thạch biết hiện tại mình chỉ là trạng thái hồn thể, suy yếu đến nỗi tùy tiện một chút ngoài ý muốn thì sẽ vạn kiếp bất phục trọn đời không được siêu sinh. Hắn cũng không dám lại chọc giận Dạ Thất Thất, chỉ ngóng trông nàng có thể vì phần huyết mạch một nhà, mà giúp hắn một chút.
Lộc Thủy Thành... hình như, Lăng gia chính là Lộc Thủy Thành!
"Ta muốn đi nhà vị hôn phu một chuyến, ngươi cũng muốn cùng đi sao?" Trong mắt Dạ Thất Thất thoáng hiện lên tia sáng tính kế, nội tâm cười lạnh, trên mặt không có biểu hiện dư thừa nhìn Viêm Minh hỏi.
Vị hôn phu?
Viêm Minh sững sờ, trong mắt toát ra một cơn lửa giận.
Vậy mà nàng lại có vị hôn phu? Vì sao hắn không biết chút nào?
"Được." Trầm mặc một lát, Viêm Minh tỉnh táo trả lời.
Trong mắt Dạ Thất Thất thoáng hiện kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới hắn sẽ sảng khoái đáp ứng như thế.
"Ta, Thất Thất, ta làm sao bây giờ?" Dạ Quân Thạch thấy hai người sắp phải rời đi, vội vàng hô to hỏi.
"Ngươi?" Khóe môi Dạ Thất Thất câu lên nụ cười lạnh chế giễu, nhàn nhạt liếc hắn một cái, nhìn về phía Viêm Minh, nói: "Dầu gì hắn cũng là Nhị thúc của ta, mặc dù hắn lòng muông dạ thú khi sư diệt tổ mất sạch nhân tính... Nhưng cuối cùng là tộc nhân Dạ thị gia tộc ta, không bằng, giao hắn cho ta xử trí, như thế nào?" Trong lời nói, Dạ Thất Thất mang theo vài phần thương thảo khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222920/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.