Nghĩ đến vị lão giả dưới lầu kia có thể nhìn thấu người khác, nghi hoặc dưới đáy lòng Dạ Thất Thất sâu hơn một tầng.
Lão giả kia đến tột cùng có thân phận gì?
Nàng lại không chút nào nhìn ra tu vi của lão giả kia, mà khi nàng đứng ở trước mặt hắn, nhìn một cái đã có thể bị nhìn thấu, thậm chí nàng hoài nghi, ngay cả thực lực mình bị phong ấn, hắn cũng nhìn thấu! Nếu không, thái độ của hắn cũng sẽ không trước sau tương phản lớn như vậy, vừa mới bắt đầu còn cho nàng ở thực lực Địa Giai trở xuống đến ở lầu một, nhưng sau khi nhìn nàng một cái, liền trực tiếp để cho nàng lên lầu ba.
Dạ Thất Thất không phải người ngu, làm sao có thể nhìn không ra lầu ba cùng lầu một khác nhau?
Lầu một gần như là hoàn toàn mở ra, nhưng lầu ba, nếu không có thực lực ở trên Thiên Giai, căn bản không cách nào bước lên thêm một bước. Nếu không phải vậy thì sẽ bị uy áp kia gây thương tích, trực tiếp sẽ bị đuổi ra ngoài, không cách nào dừng lại ở lầu ba cho dù là thời gian chỉ mười hơi thở.
"Mặc kệ, đã có cơ hội tới nơi đây, thì không thể tay không mà về." Đôi mắt Dạ Thất Thất linh động quét qua không gian to như vậy, khóe môi câu lên nụ cười giảo hoạt như hồ ly.
Dạ Thất Thất là người thuộc phái hành động, đã có ý tưởng, thì đi làm ngay lập tức.
"Bắc Đẩu dạ vũ."
"Sí diễm tung hoành."
"Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222895/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.