Editor: ChieuNinh
"Lão Bạch, phong ấn dãn ra sẽ không xảy ra vấn đề chứ? Ta xem bọn họ giống như cực kỳ phí sức, bên trong đến cùng phong ấn vật gì vậy?" Dạ Thất Thất hư không mà đứng, lông mày cau lại, nàng mượn lực dùng lực lợi dụng tay La Bình thử dò xét cấm chế trong tòa tháp hỏng tọa lạc ở đây, lại không nghĩ rằng, sẽ làm ra phản ứng lớn như thế.
Nhìn xem năm người kia cố hết sức muốn phong ấn cánh cửa kia một lần nữa, trong lòng Dạ Thất Thất dâng lên một dự cảm không tốt, ánh mắt như có điều suy nghĩ dừng ở trên người Lão Bạch.
Hy vọng mọi chuyện không phải giống như nàng nghĩ!
Nàng có thể tiếp nhận người xa lạ hãm hại đánh lén cùng với thủ đoạn lại ti tiện, nhưng chỉ duy nhất không thể tiếp nhận được bằng hữu phản bội!
Lão Bạch, hy vọng ngươi sẽ không để cho ta thất vọng.
"Nhóc con, ngươi yên tâm, cái Lão Tiểu Tử rất lợi hại. Ngươi không nhìn thấy cái tên kia cũng không phản ứng, ngươi gấp làm gì? Chẳng lẽ ngươi chỉ nhìn trên cái kia mặt em bé của Lão Tiểu Tử kia thôi sao?"
Nhìn Lão Bạch gấp đến độ nhảy tới nhảy lui, trong nháy mắt Dạ Thất Thất có loại xúc động ném nó vào không gian nhốt lại.
Lúc trước sao đầu óc nàng choáng váng, mang hàng này theo trên người chứ? Làm cho hiện tại muốn bỏ cũng bỏ không được.
"Câm miệng!" Dạ Thất Thất trừng liếc Lão Bạch một cái, tiếp tục quan sát cuộc chiến phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222865/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.