Editor: ChieuNinh
Mặc dù Nghịch Thiên Đỉnh sa vào ngủ say, nhưng vì được Nghịch Thiên Đỉnh công nhận chủ nhân, Dạ Thất Thất có thể sử dụng nó như cũ, chẳng qua là không cách nào phát huy chức năng thần khí của nó mà thôi.
Thu phục một linh thú cao cấp, căn bản không cần dùng Nghịch Thiên Đỉnh, Dạ Thất Thất cũng có thể làm được.
Thanh Lân Giao bị bắt xong, đám người Phong Tháp Tháp ở bên kia cũng chống đỡ đạo Thiên Phạt thứ ba giáng xuống. Đạo Thiên Phạt thứ ba rất là lợi hại, đám người Lôi Bằng ngoại trừ tiểu phá hài hung hãn, vậy mà toàn bộ đều hộc máu, bản thân bị trọng thương.
"Xoẹt xoẹt - -" trong tầng mây màu đen, tia chớp phát ra uy thế càng ngày càng dày đặc kinh người.
Thời gian đạo Thiên Phạt thứ tư tụ hội ước chừng nửa nén hương, một đạo sấm sét màu tím to cỡ miệng chén ra lóe uy áp kinh người. Đám người Lôi Bằng nhìn đạo lôi điện kia, trong nội tâm lại tuôn ra một nỗi sợ hãi, có loại xúc động muốn bứt ra rời đi.
Cũng không phải là bọn họ lâm nguy muốn phản bội đồng đội, mà là đạo thiểm điện kia làm cho người ta cảm giác quá sợ hãi, đó là phản ứng bản năng lúc tính mạng bị uy hiếp!
"Các ngươi lui ra, để cho ta tới!" Dạ Thất Thất cầm Phệ Hồn roi trong tay, hai tròng mắt nhiễm ngân quang nhàn nhạt, đỉnh đầu trôi nổi Nghịch Thiên Đỉnh cổ xưa mà thần bí, đối diện mà chiến, trong người phát ra khí phách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222840/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.