"A a a - - nữ nhân xấu xa, ngươi lại bắt nạt người ta!"
Tiểu phá hài tức giận tới mức giậm chân, hoàn toàn quên bây giờ mình còn đứng ở trên thân ai đó, hắn nhảy lên đáp xuống vài cái này thiếu chút nữa thì cái tên xui xẻo bị hắn giẫm dưới chân bị giẫm xuống dưới lòng đất.
Không cần hoài nghi, tiểu phá hài chính là hung hãn như vậy, nếu không Dạ Thất Thất cũng sẽ không xem hắn làm vũ khí đập người.
"Phốc!"
Thủy Thanh Ngạo bất ngờ không kịp đề phòng bị 'Ám khí' Dạ Thất Thất ném tới đập nằm sấp xuống, không đợi hắn phục hồi tinh thần lại, đã cảm thấy ngực giống như là có hai ngọn núi lớn đè ép. Một lần lại một lần ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn, nhất là hai ngọn núi kia còn nhảy vài cái, lòng ngực hắn rất khó chịu, thiếu chút nữa hộc máu.
Dạ Thất Thất sờ sờ mũi, đối với chuyện mình ném ám khí chính xác rất hài lòng, nhất là chứng kiến bộ dáng chật vật của Thủy Thanh Ngạo cao ngạo kia, trong nháy mắt tâm tình rất dễ chịu.
"Ừ, hôm nay thời tiết thật tốt, trời trong nắng ấm, thời tiết sáng sủa, thích hợp nhất giết người vứt thi thể, nghiêm hình bức cung." Nói xong, Dạ Thất Thất nhìn Thủy Thanh Khuynh, lắc đầu, ánh mắt rơi xuống trên người Nam Đình suýt nữa bỏ mạng, chậm rãi nói: "Ôn nhu hương, anh hùng mộ, vô số anh hùng vẫn cứ khom lưng! Nam công tử đã hưởng thụ đủ chỗ tuyệt vời của ôn nhu hương này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222836/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.