Thủy Thanh Ngạo đúng là dẫm phải vận c** chó, nghịch thiên châu này vốn là một bộ phận Nghịch Thiên Đỉnh, kể từ sau khi thoát ly Nghịch Thiên Đỉnh liền tự mình phong ấn, chỉ có một chút hiệu dụng bản năng tị hỏa, mới ở trong người Dạ Thất Thất nó đã nhận ra hơi thở đã lâu, phong ấn thoáng có chỗ dãn ra, hơi thở chảy ra ngoài, liền bị Hỏa Hồ nhân cơ hội cướp đi, rơi đến trong tay hắn.
Nếu là đổi lại lúc khác, dù hắn là Thủy Thanh Ngạo vận khí tốt như thế nào đi nữa cũng không cách nào lấy được chút nào linh lực của nghịch thiên châu.
“Ầm - -” Cửa bị một tiếng phá mở ra, tùy tùng của Thủy Thanh Ngạo canh giữ ở cửa giống như bao cát bị ném ở một bên.
Dạ Thất Thất sải bước đi tới nhã gian, ánh mắt rơi xuống nghịch thiên châu trong tay Thủy Thanh Ngạo, ánh mắt trầm xuống, duỗi ra lòng bàn tay trái hướng lên trên, lạnh lùng nói: “Trả đồ cho ta.”
“Đồ? Vật này? Tiểu mỹ nhân ngươi không nên vì bị tư thế oai hùng khuynh đảo của bổn thiếu gia, mà cố ý đưa tới cửa muốn để cho bổn thiếu gia thu lấy ngươi đi? Ngươi lớn lên mặc dù không sai, bất quá so với mỹ nhân trong ngực bổn thiếu gia lại kém xa, bổn thiếu gia đối với ngươi không có hứng thú.” Thủy Thanh Ngạo trở tay nắm thật chặt nghịch thiên châu ở lòng bàn tay, hạ quyết tâm sẽ không giao loại bảo vật này ra ngoài, người có duyên biết được bảo vật, đến trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222794/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.