Dạ Thất Thất lần nữa ngổn ngang trong gió, vì sao nàng có loại cảm giác bị mang lên thuyền giặc không có lối thoát?
"Một trăm kim tệ ngươi cho mượn ta, hôm khác trả ngươi là được, ta không có hứng thú đối với việc làm thị nữ hầu hạ người khác." Nói xong nàng liền muốn trả khối ngọc bài kia lại cho hắn, lại bị ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của Viêm Minh ngăn lại.
Ánh mắt Viêm Minh lạnh như băng nhìn về phía nàng, nhàn nhạt nói câu: "Vậy thì không làm thị nữ."
Khóe miệng Dạ Thất Thất co giật vài cái, vì sao trọng điểm hắn chú ý cùng ý tứ nàng muốn biểu đạt lại không giống nhau vậy? Đây không phải là quan hệ có làm hay không làm thị nữ, mà là nàng không muốn nhấc lên quan hệ với hắn có được hay không?
Nếu như có thể làm lại từ đầu, nàng tuyệt đối tình nguyện bị kiếp nạn cũng không muốn chọc phải người này, quá phúc hắc khó dây dưa, còn giảo hoạt hơn cửu vĩ hồ.
"Không phải là vấn đề có làm thị nữ hay không, ta với ngươi lại không quen, ngươi giữ ta ở bên người như vậy cũng không thích hợp. Như vậy đi, ngươi đưa địa chỉ cho ta, ngày mai ta đưa tiền qua cho ngươi, chúng ta liền thanh toán xong, ai cũng không nợ ai, thật tốt." Dạ Thất Thất cảm thấy cùng loại người quả đấm lớn hơn mình tuyệt đối không thể nói quả đấm, giảng đạo lý có lẽ thích hợp.
Nhìn nàng nói nhiều lý lẽ, thiếu nợ thì trả tiền sao!
"Viêm Minh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222787/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.