Hắc Viêm thành bởi vì gần Học viện Xích Hỏa đại danh đỉnh đỉnh, nên trong thành thay đổi vô cùng phồn vinh, so sánh với Viêm Hỏa Thành mà nói thì quy mô không chỉ lớn hơn ba lần.
Dạ Thất Thất ngồi ở ven đường, trong tay cầm một con gà quay, tay kia cầm lấy một bầu rượu, mặt đen lại hầu hạ chuột đại gia ngồi ở trên đầu gối nàng ăn ngấu ăn nghiến, một ngụm gà quay một ngụm rượu.
“Lần này ngươi còn dám đùa giỡn ta, không để ta tìm được bảo bối, ta liền lột da của ngươi làm thành bao tay da chuột.” Dạ Thất Thất cắn răng nghiến lợi trừng mắt uy hiếp mỗ chuột bạch tham ăn vô lương.
Lớn hơn nắm tay một chút, ăn một đống đủ no rồi, bỗng nhiên lại muốn ăn thịt, uống rượu ngon, so với nàng còn biết hưởng thụ hơn. Nàng tìm đọc các loại sách, cũng không có chút thông tin gì về giống chuột bạch này, chỉ có một loại chuột miêu tả gần giống, gọi là Tầm Bảo Thử, nàng nói giỡn hỏi nó có phải chuột tìm bảo vật hay không, thế nhưng nó hết sức cuồng ngạo nói cho nàng biết chuột tìm bảo vật gì gì đó quá yếu, nó so với chuột tìm bảo vật cao cấp hơn nhiều.
Lúc ấy, Dạ Thất Thất thật đúng là đần độn tin nó, kết quả thì sao?
Cái gọi là bảo vật trong miệng nó, chính là cái mũi so với một con chó còn thính hơn, nơi nào có đồ ăn ngon nó vĩnh viễn sẽ không bỏ qua.
Nếu không phải nàng dùng phép khích tướng kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222781/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.