Một lát sau, Dạ Quân Nham trở lại, Dạ Thất Thất sờ mũi gượng cười đi theo phía sau.
Hỏa Kỳ Vân nhìn thấy nàng, hai mắt tỏa sáng, "Thất Thất, ngươi không sao chứ?" Hai mắt hắn lo lắng quan sát nàng trên dưới, trong con ngươi thuần khiết không một chút vết bẩn chỉ có lo lắng mà không có gì khác.
"Ngươi thấy ta giống có việc không? Ra ngoài chạy một vòng chém vài người, trở lại đã nhìn thấy ngươi ở đây uy hiếp tiểu cô nương người ta, ta nói ngươi sẽ không phải là vừa ý người ta, cố ý dùng loại phương thức này để dẫn tới sự chú ý của người khác chứ?" Dạ Thất Thất nói qua loa, nếu người khác biết rõ chém vài người trong miệng nàng khong chỉ vài ba người, phỏng đoán cũng sẽ không bình tĩnh như vậy.
"Làm sao có thể? Ngươi xem bổn thiếu gia ta là người không có ánh mắt như vậy sao?" Nhìn thấy Dạ Thất Thất bình an vô sự, tâm Hỏa Kỳ Vân đang khẩn trương cũng buông xuống, một bộ vẻ mặt ghét bỏ liếc Bạch Nhược Ngu một cái, khinh thường nhếch miệng.
Nghĩ đến Dạ Thất Thất mới vừa nói nàng ra ngoài chém vài người, mặt Hỏa Kỳ Vân tràn đầy tò mò hỏi nàng, "Ngươi đến cùng đi nơi nào? Ta còn tưởng rằng ngươi bị người trói đi, nên là, vài người bị tình nghi đều bị ta mang tới, đang định nghiêm hình bức cung một phen đây!"
Nhìn bộ dáng Hỏa Kỳ Vân tiếc hận kia, trên mặt Bạch Nhược Ngu tái nhợt nghĩ lại mà sợ.
Mắt đã thấy Hỏa Kỳ Vân nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222771/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.