"Con chuột đáng chết --" Dạ Thất Thất nghiến răng, đầu nàng bị nó đánh nổi lên một cục, đau quá!
Nàng thề nhất định phải bắt con chuột bạch khốn kiếp này treo nó nướng trên lửa, xem nó còn dám kiêu ngạo như vậy hay không?
Nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ tới, nàng sống hai đời thế nhưng còn bắt không được một con chuột bạch, nhìn nó bộ dáng tràn đầy đắc ý, Dạ Thất Thất tức giận đến bốc hỏa, cắn răng nghiến lợi trừng mắt nó.
Con chuột thối chết tiệt...
Thật sự là nuôi bạch nhãn lang, thiệt thòi chính mình còn giúp nó nướng nhiều đồ ăn như vậy, hiện tại trở mặt không nhìn... Ồ, nàng có biện pháp!
Dạ Thất Thất đột nhiên cười đầu ngón tay ngoắc ngoắc con chuột bạch kia, hỏi: "Muốn ăn thịt?"
"Chít chít - -" Ánh mắt chuột bạch một bộ 'Ngươi ngu ngốc' nhìn nàng, duỗi chân trước vân vê bụng, ý bảo nó còn chưa ăn no.
Nếu nàng còn thật sự không để ý nó, chỉ cần nàng làm ra vẻ mặt không kiên nhẫn, hoặc ý đồ rời khỏi sơn động này, con chuột bạch kia sẽ nhảy lên quấy rối nàng, hơn nữa dường như nó có được năng lực nào đó, có thể trong nháy mắt biến mất ở trước mắt nàng, nàng căn bản không có biện pháp rời đi.
Dạ Thất Thất nhận mệnh lột da rửa sạch con thú hoang kia, dùng đao xẻ thành từng khối để trên giá nướng, ở thời điểm chuột bạch không chú ý nàng đổ một loại bột phấn màu xanh nhạt lên trên thịt, từ từ thịt bị nướng chín,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222768/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.