Linh hồn bị thương, không phải chuyện đùa.
Dạ Thất Thất biết rõ trong đó có hại, nhưng vẫn không chút nghĩ ngợi truyền linh lực bản thân cho Hỏa Kỳ Vân, giúp hắn củng cố linh hồn bị thiếu, hết sức cố gắng giúp giảm tổn thương của hắn đến mức thấp nhất, mà nàng cũng thực sự làm được.
Nhưng nàng lại tuyệt đối không nghĩ tới, Dạ Vi mà nàng chưa từng để vào mắt lại vào lúc này đâm nàng một dao!
Hao hết linh lực Dạ Thất Thất sa vào chiều sâu đang hôn mê, thân thể triệt để mất đi ý thức.
Linh hồn bồng bềnh trôi ở địa phương hắc ám, làm cho nàng có loại cảm giác trở lại đoạn thời gian linh hồn lơ lửng năm trăm năm trước kia, nàng có thể cảm giác được rõ ràng, linh hồn của mình rơi vào một trạng thái phi thường suy yếu, tựa như một đứa trẻ mới sinh, một trận gió có khả năng làm tiêu tán linh hồn của nàng.
Này... Đây là địa phương nào? Nàng muốn rời khỏi đây, nhất định phải rời đi!
Linh hồn suy yếu, làm cho đáy lòng nàng dâng lên một sự sợ hãi trước nay chưa có, nàng khẩn cấp muốn rời khỏi chỗ này, rời khỏi địa phương làm cho nàng sợ hãi và bất an này.
Nhưng nàng lại không làm được cái gì, linh hồn của nàng giống như bị nhốt ở địa phương này, nàng dùng hết mọi biện pháp cũng không thể rời đi.
Đột nhiên, trong đầu nàng truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, lúc nàng thống khổ khó chịu, đột nhiên trông thấy một đường kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222764/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.