Phong bên cạnh lầu hai ngồi một hắc y nhân, khuôn mặt nam tửtoàn thân bị một tầng hắc vụ mông lung bao lại thấy không rõ tướng mạo,từ trên người hắn phát ra hàn khí lạnh thấu xương, phía sau hắn có mộtngười đứng, tướng mạo bình thường, vóc người lại dị thường thấp bé, đốithoại Dạ Thất Thất cùng Lâm Thất một chữ cũng không lọt truyền vào trong tai bọn họ, hắc y nam tử ánh mắt âm trầm sắc bén khẽ lấp lóe, ánh mắtliếc về hướng lầu dưới, lúc trông thấy bóng dáng mặc nam trang, đáy lòng khẽ run lên.
“Minh Nô, tra!”
“Vâng!” Minh Nô cung kính đáp, bóng dáng trong nháy mắt biến mất ở trong phòng.
Viêm Hỏa Thành, ba trăm năm, ta đã trở lại!
Nam tử áo đen đáy mắt âm trầm vô tình lộ ra mấy phần chân tình,trong nháy mắt bị lạnh lùng trào phúng thay thế, hừ lạnh một tiếng, từtrong không gian lấy ra một vò rượu nồng nặc mùi rượu ngon, một mình một chén!
Phủ thành chủ!
“Mau, mau bẩm báo thành chủ, tiểu thư... Tiểu thư trở lại !” Lâm Thất hưng phấn được kéo Hỏa Kỳ Vân chạy như điên trên đường, ngay cảhuyền lực đều quên dùng, chạy được một lát có chút thở hổn hển, vừa tớicửa lớn phủ thành chủ, liền bắt đầu lớn tiếng kêu la.
“Tiểu thư---- a, thật sự là tiểu thư trở lại, nhanh đi bẩm báo thành chủ!”
“Tiểu thư trở lại, phu nhân lần này được cứu rồi!”
“Tiểu... Tiểu thư, nô tài... Nô tài đi... Đi...”
Vốn là phủ thành chủ rất náo nhiệt oanh một cái người toàn bộbiến mất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222728/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.