Đáng tiếc...... vết bớt trên mặt của nàng lại chiếm hết hai phần ba khuôn mặt, phần còn lại thì phủ đầy tàn nhang, giọng nói tuy rằng dễ nghe, nhưng xấu như vậy cũng không đem lại lợi ích gì, thứ lỗi hắn chỉ thích mỹ nhân duyên dáng yêu kiều, nói hắn thấy nàng đáng thương, cưới nàng về để nàng tùy tiện ở một viện trong cung thì có lẽ hắn cũng làm được, xem như nuôi thêm một muội muội, hắn nghĩ những người khác nhất định sẽ không cưới nàng, nhưng nếu làm vậy thì Thừa tướng có thể hay không đối với hắn nảy sinh oán hận, ai, chỉ mong phượng đại tiểu thư sẽ giống như lời phượng Thừa tướng nói tự mình từ hôn, nhưng xem đi xem lại hắn vẫn cảm thấy luyến tiếc, xấu nữ thì thôi, lại đối với hắn không động tình, thật không thể nào hiểu nổi.”
Cơm quá ba hồi, phượng thường vũ đều liên tục liếc mắt đưa tình với thái tử, còn long thiên tuyệt thì thi thoảng mới đáp lại, cho nên ăn bữa cơm này đối với nàng tuyệt đối là một sự tra tấn, phượng ngâm cửu tưởng tượng tư thế muốn nôn, trong lòng thì vô cùng xem thường, nàng nuốt một ngụm nước bọt, nghĩ thầm trong lòng ︰” Thật là chướng mắt nàng, bình thường không phải đều nói nữ tữ cổ đại rất rụt rè hay sao, sao nữ nhân này làm trò trước mặt cha mẹ, trường tỷ mà lại thản nhiên như vậy, xem ra phượng thường vũ cũng thuộc loại không có đầu óc, không sợ nàng thật sự lạt mềm buộc chặt, càng không sợ bản tiểu thư đối thái tử vừa gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-cung-chieu-doc-phi-thuc-khuynh-thanh/207069/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.