Thanh ảnh nghĩ thầm︰ hừ, các ngươi chỉ mới nghe thấy thanh âm của tiểu thư đã không giữ được bình tĩnh, nếu nhìn thấy dung nhan thật sự của người thì không biết còn xảy ra chuyện gì? Đúng là một lũ người nông cạn, dám chê tiểu thư nhà nàng xấu, thật sự có mắt mà như mù. Phải biết mỗi lần nàng nhìn thấy tiểu thư, đều là bộ dạng như người trồng cây si, thiếu điều chỉ chảy nước miếng.
Tam hoàng tử thấy an lăng chi thay mình xin lỗi, đã chịu không được, lại còn nghe thấy giọng nói của phượng ngâm cửu, nhất thời chấn động, hắn ngay lập tức quát lên︰"Biểu ca, ta nói sai sao, vết bớt trên mặt nàng ta đủ để dọa người, ai cưới nàng không phải mỗi ngày buổi tối đều năm mơ thấy ác mộng sao, trên mặt còn có tàn nhang, nói nàng ta khó coi cũng không có gì quá, vì cái gì ngươi phải xin lỗi nàng. Ông trời thật không công bằng, thanh âm mỹ diệu như thế này lại thuộc về nàng ta, quả thực phí phạm của trời."
Mọi người trong quán trà nghe thấy, khóe miệng giật giật, nghĩ thầm︰"Vị công tử này, cô nương người ta đã đủ thảm, ngươi còn nói lời cay nghiệt..." "Khụ khụ, biểu đệ, đủ rồi, cô cô nói ngươi ra ngoài thì nghe lời ta, lời cô cô nói ngươi cũng không để trong lòng, đúng không? Vậy để ta trở về nói với cô cô, ngươi không chỉ không xin lỗi vị cô nương này, trong lời nói còn mang theo ác ý." An lăng chi sau khi nghe hắn nói xong thì không vui, ho nhẹ một tiếng rồi nghiêm túc nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-cung-chieu-doc-phi-thuc-khuynh-thanh/207062/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.