Chương trước
Chương sau
“a, đầu ta đau quá...”
Trên trán A cửu đầy mồ hôi, đầu nàng đau như búa bổ. Trong lúc ngủ, từngmảnh kí ức xưa hiện lên, nguyên lai nàng là đích nữ Phượng Ngâm Cửu củathừa tướng vương triều, phượng ngâm cửu lúc mới sinh ra, Thừa tướng liền đặt tên cho nàng là phượng khuynh thành, lúc phượng ngâm cửu năm tuổithì mẫu thân nàng, Lam thị lại mang thai, vì muốn phượng gia có thêmnam hài nên Lam thị liền dẫn phượng ngâm cửu đi bảo hoa tự dâng hươngcầu phúc, hướng bồ tát phù hộ sinh nam hài để kế thừa hương khói.
Sau khi đến bảo hoa tự, trùng hợp phương trượng Trần đại sư cũng du ngoạntrở về, cơ duyên xảo hợp, lúc Lam thị đang nghĩ ngơi thì phượng ngâm cửu lại chạy ra hậu viện sân sau chơi đùa, liền thấy Trần đại sư đang đánhcờ, lúc Trần đại sư đang do dự, phượng ngâm cửu nghịch ngợm, tùy tiệnlấy một quân cờ đặt lên, rồi mới nhìn trần đại sư cười hì hì, trần đạisư vừa thấy, không những không tức giận ngược lại còn đối phượng ngâmcửu đặc biệt cảm thấy hứng thú, bởi vì ván cờ tuy bị phá nhưng bố cục đã thay đổi, trần đại sư nhìn về phía phượng ngâm cửu, nhưng hắn nhìnkhông thấu.
Vì thế hướng Tiểu cửu đi tìm lam thị, nói lamthị tới hậu viện phía sau, hỏi ngày sinh tháng đẻ của nàng, trần đại sưtrong lòng cả kinh, mệnh đứa nhỏ này sao kì quái như vậy, đáng lẽ mệnhnàng đã chết rồi, nhưng cửu chuyển luân hồi nên sẽ quay lại, haiz, chẳng trách nàng tùy tiện đặt lên liền có thể sửa lại ván cờ, cư nhiên làmệnh phượng hoàng. Trần đại sư tuy lòng có nghi vấn, nhưng biết mệnhphượng hoàng không phải việc tùy tiện có thể nói ra. Trần đại sư bói aCửu một quẻ, đổi tên nàng thành phượng ngâm cửu, nói với lam thị một câu đứa nhỏ này mệnh không thể đổi, nếu đổi chính là muốn mạng của nàng, về sau phải xem tạo hóa của đứa nhỏ này, lúc sau trần đại sư lại du ngoạn bốn phương.
Trước kia lam thị là đích nữ định viễn Hầuphủ, khi chưa lấy chồng, cầm kì thư họa không gì không biết, chính là đệ nhất mỹ nhân khuynh thành khuynh quốc, năm đó Nhị hoàng tử cũng làhoàng thượng đối lam thị là vừa gặp đã thương, đáng tiếc tương vương hữu tình, thần nữ vô tâm, mà tâm của nàng đều đặt trên người Thừa tướngphượng khinh trần, mà đương kim thánh thượng cùng phượng khinh trần lạilà bằng hữu, cho nên hắn chỉ có thể chúc phúc cho huynh đệ của mình,lại không biết phượng khinh trần lại là một kẻ hoa tâm, nạp thiếp thấtliền nạp tam phòng.
Mà đương kim thái hậu là dì của lam thị, tuy rằng nàng không gả cho hoàng thượng thái hậu cảm thấy đáng tiếc,nhưng thái hậu vẫn như cũ thích nàng, bởi vì phượng Thừa tướng tam thêtứ thiếp, bà âm thầm thay lam thị thấy không đáng giá, liền nói lam thịthường xuyên dẫn tiểu cửu nhập cung bồi thái hậu một khoảng thời gian,mỗi khi thái hậu thấy tiểu cửu bộ dạng phấn trác ngọc điêu, hoạt báttinh quái đều cười không khép miệng, bởi vì khi còn nhỏ phượng ngâm cửucực kỳ ngoan ngoãn lại hiểu chuyện.
Cũng bởi vì quan hệ vớilam thị, thái hậu liền muốn gả tiểu cửu cho trưởng tôn của bà, cũngchính là tiểu thái tử, vì thế liền cùng hoàng thượng thương lượng địnhhôn ước cho hai đứa nhỏ này, hoàng thượng thấy phượng ngâm cửu lớn lênrất giống lam thị khi còn nhỏ thì cực kỳ vui vẻ, nghĩ chính mình khôngthể cưới lam thị, mà con của mình cưới đứa nhỏ của lam thì thị cũng xemnhư viên mãn, đồng thời cũng ghi hận phượng Thừa tướng, cảm thấy phượng Thừa tướng không quý trọng lam thị, lúc lam thị mang thai lại nạp thiếp vào cửa, dẫn đến lam thị tích tụ khó chịu trong lòng, khó sinh mà chết. Vì thế hoàng thượng không nhiều lời, liền hạ chỉ tứ hôn, nghĩ đến tương lai tiểu cửu gả cho nhi tử, hắn nhất định sẽ nói nhi tử đối tốt vớinàng.
Mà thánh chỉ tứ hôn thực nhanh truyền tới phủ ThừaTướng, Vương thị là thiếp, khi biết tin này, liền tức giận đập mạnh lênbàn, đem đồ trong phòng đập bể, việc này triệt để khiến Vương thị ngồikhông yên, mà Vương thị này, là biểu muội của phượng khinh trần, cũngsinh được một nữ nhi kêu phượng thường vũ, tên cực đẹp, người cũng duyên dáng, đáng tiếc nàng cùng nương mình giống nhau, tâm tư đều ác độc.
Vốn lam thị mang thai, Vương thị suy nghĩ sẽ tìm cách khiến lam thị gặpchuyện bất trắc, thì lúc này phát hiện chính mình cũng mang thai haitháng, thai lại bất ổn, vì thế không rãnh lo bụng lam thị, nhưng thứxuất cùng con vợ cả khác biệt nhau hoàn toàn, ai mà không muốn nhi tửcùng nữ nhi mình trở thành con vợ cả, nữ nhi người ta mệnh tốt, là convợ cả, hơn nữa còn tứ hôn với thái tử, chính mình là thứ xuất, con mìnhgả vào hoàng thất cao lắm là trắc phi hoặc thiếp thất thôi, cho nên cuối cùng ở thời điểm lam thị sinh liền động tay khiến lam thị xuất huyết,một thi thể hai mạng người, bởi vì quá mức khẩn trương nên Vương thịcũng động thai khí, sinh non một nam hài.
Ngày đó cũng làsinh nhật phượng ngâm cửu, vì thế trong thời gian ở cữ Vương thị liềnthuê một gả đạo sĩ, nói phủ Thừa Tướng yêu khí ngập tràn, nếu không tìmra vấn đề,nơi này sẽ bị phá hủy. Vương thị liền cùng Thừa tướng thương lượng, sau mời đạo sĩ tiến vào trong phủ, đạo sĩ tiến vào liền nói yêukhí đến từ hậu viện, lại hỏi ngày đó phu nhân thừa tướng sinh có xảy rachuyện gì bất thường không, Vương thị giả bộ hồi tưởng nói ngày đó mưato gió lớn, đạo sĩ liền nói Vương thị đem bát tự của phượng ngâm cửu đưa cho hắn, nhìn ngày sinh tháng đẻ, đạo sĩ kinh hô nói phượng ngâm cửumệnh yêu dã, khắc chết mẫu thân, Vương thị sinh non cũng là do yêu khítrên người nàng, cho nên nếu muốn hóa giải tốt nhất đem đại tiểu thư đưa đi xa, nếu muốn ở trong phủ thì phải ở phía tây, nếu không sẽ còn hạinhững người khác. Kỳ thật đây đều là lúc trước vương thị dặn dò hắn.
Vương thị nói phượng Thừa tướng lam thị đã không còn, nàng luyến tiếc đạitiểu thư, nên hướng bà vú dẫn phượng ngâm cửu ở phong ngâm các dẫn rangoài, chuyển vào thanh hà viên ở phía tây, lam thị bỏ mình, hơn nữamệnh phượng ngâm cửu không tốt, phượng Thừa tướng cảm thấy phượng ngâmcửu chính là tai Tinh, từ lúc phượng ngâm cửu chuyển tới thanh hà viêncũng không nhìn nàng, đương nhiên trừ bỏ thời điểm nàng bị phạt.
Bởi vì Vương sinh con trai, là nam nhi duy nhất nên được nâng lên làm conchính thất, nhưng Vương thị biết phượng Thừa tướng thật tâm thích lamthị, không bỏ xuống được lam thị, nàng sợ phượng Thừa tướng ngày nào đólại đau lòng tiểu cửu cho nên thỉnh thoảng thổi bên tai nhắc nhở phượngThừa tướng, là phượng ngâm cửu khắc chết lam thị, từ lúc phượng ngâm cửu tiến vào thanh hà viên, hoa cỏ trong viện đều chết héo, bà vú cũng bắt đầu chuyển bệnh, cho nên phượng Thừa tướng càng không thích phượng ngâm cửu, đồng thời hạ nhân trong phủ cũng không xem phượng ngâm cửu là đại tiểu thư.
Mà mỗi khi Vương thị nhắc tới phượng ngâm cửu, ởtrong mắt phượng Thừa tướng chỉ có các loại chán ghét, không chỉ như thế hắn còn thường nghe lời nói của Vương thị phạt nàng quỳ từ đường, thỉnh thoảng dùng gia pháp đối xử với nàng, Vương thị mặt ngoài đối phượngngâm cửu ôn nhu giống từ mẫu, kỳ thật cho phượng ngâm cửu ăn đồ ăn thừacủa tỷ muội, càng đừng nói là quần áo mới, nàng đến nha hoàn cũng không bằng.
Hơn nữa thường xuyên bị muội muội phượng thường vũkhinh nhục, đánh chửi, xem nàng như súc vật rồi nhục nhã nàng, đươngnhiên phượng gia không chỉ có một vị muội muội này, còn có Liễu di nương cùng tôn di nương sinh hạ phượng tích vũ cùng phượng nhược hi, ba nữhài tử này thường nhặt đá trên hồ ném vào trong phòng tiểu cửu, mỗi ngày đánh nàng mắng nàng khi dễ nàng đã trở thành niềm vui của ba vị muộimuội này, không đánh nàng đánh ai, dù sao không có nương, phụ thân lạikhông thương nàng.
”A, đau quá, không cần, không cần đối với ta như vậy.”
Nàng đau lòng, đây đều là tỷ muội của nàng, vì cái gì lại đối xử với nàngnhư vậy, cho nên từ một đứa trẻ hoạt bát liền biến thành người nhát gan, trên người bị đánh không chừa một chỗ nào, mỗi ngày đều gặp ác mộng màtỉnh.
Kỳ thật Vương thị vẫn luôn kiêng kị hôn ước của tháitử cùng phượng ngâm cửu, nếu nữ nhi mình có thể gả cho thái tử thì tốtrồi, nên ngay ngày sinh nhật nàng bảy tuổi, Vương thị gạt nàng đến miếutrong cầu phúc cho mẫu thân, kết quả bị Vương thị cùng dương ma ma hạđộc, sai người ném lên núi, lại nói với người ngoài tiểu cửu đi miếu cầu phúc mất tích.
”chủ nhân thân thể này thật quá thảm, đầunàng đau quá, đáng chết. Phượng khuynh thành, tên này dung tục như vậy,may mắn đại sư sửa lại tên cho nàng, bằng không nàng sống với cái tênnày, thật sự buồn nôn?” Đang nghĩ ngợi đột nhiên mở trừng mắt, thấy lãonhân cứu nàng, đang dùng tay thử độ ấm trên trán︰”Tỉnh? không còn nóngnữa, vậy cũng tốt, mau khỏe lại để làm người thử độc cho ta.” Tiểu cửu trừng mắt nhìn hắn nói ︰”Đã biết, có chết hay không cũng không phảingươi có thể nói, ta còn đại thù chưa báo đâu.” Lão nhân thưởng thứcnhìn thoáng qua ︰”chậc chậc, có thù tất báo, tính cách này rất giống lão phu, lão phu nhặt được bảo bối rồi.” Lão nhân cười nịnh nọt.
“...”
Lão nhân đi ra ngoài, a Cửu rón rén xuống giường rót trà uống một ngụm, liền nhìn gương, xoa xoa mắt, thầm nghĩ:
”tiểu nha đầu này lớn lên nhìn không tồi, sau này ta sẽ thay ngươi sống tốt,ta sẽ vì ngươi báo thù, ngươi yên tâm đi, từ nay về sau ta chính làphượng ngâm cửu, “ trong mắt hiện lên một tia sắc bén︰”Ta, phượng ngâmcửu, thề với trời nhất định khiến những người hại ngươi chết không tửtế, bọn họ thiếu ngươi cái gì ta sẽ đòi lại từng cái một, một phân cũngkhông thiếu.”
Hừ, Thừa tướng đáng chết, Vương thị, còn ba muội muội, các ngươi chờ tiếp chiêu đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.