Buổi chiều đến trường, Hoàng Việt vào lớp, nhìn vào tên lớp trưởng Hữu Phú, khuôn mặt hắn có vẻ không mấy bất ngờ khi trông thấy Hoàng Việt, có lẽ hai tên giang hồ đã thông báo cho hắn việc chặn đánh Hoàng Việt thất bại, hắn nhìn Hoàng Việt cười gằn một cái, một biểu cảm ngạo nghễ tự tin đến mức phát ghét.
Hoàng Việt thầm tức giận, nhưng hắn cũng chả lo ngại gì, nếu tên này muốn chơi thì hắn cũng chả có gì phải ngại cả.
Sau tiết GDCD và hai tiết Tiếng Anh, giờ ra chơi đã đến, Hoàng Việt đi xuống giữa sân trường, nơi có trụ bóng rổ mà đám học sinh vẫn thường chơi, tên Hữu Phú cũng đến, hắn thấy Hoàng Việt đứng gần đó thì khiêu khích:
“ Hoàng Việt à, cậu cũng biết chơi bóng rổ sao, đấu 1 vs 1 với tớ không?, 5 điểm trước thì thắng.”
“ Tớ cũng biết sơ sơ thôi, đấu cũng được!” Hoàng Việt đáp.
“ Mấy em, cho tụi anh đơn đấu một lát nhé!” Hữu Phú nói với đám học sinh lớp dưới đang chơi, tiện thể mượn luôn trái bóng rổ.
“ Cậu cầm bóng trước nhé!” Hữu Phú ném trái bóng rổ cho Hoàng Việt.
Trận đấu bắt đầu, Hoàng Việt đi bóng trước sự ngăn cản của Hữu Phú, Hữu Phú là một chàng trai rất cao, khoảng 1m85, hơn Hoàng Việt mười centimet, những pha cản phá của hắn làm Hoàng Việt khá bối rối, Hữu Phú nhanh chóng cướp được bóng của Hoàng Việt rồi đưa bóng vào rổ. Cách đó không xa, ba người Kiều Linh đang đi đến cũng nhìn thấy.
“ Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250921/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.