“Chào mọi người!” Hoàng Việt cười hì hì, khuôn mặt đầy vẻ nam tính, một mặt trêu tức nhìn tên Hữu Phú, làm người sau cứng đờ người ra, nhưng rất nhanh, tên Hữu Phú lấy lại bình tĩnh, cười lạnh nói: “À, chiếc mô tô này trông cũng đẹp, chắc cũng phải vài trăm triệu đấy!”
Hữu Phú giờ phút này rất tức tối, nhưng hắn cho rằng mình vẫn có ưu thế hơn, vì xe của mình là xe hơi, hắn tuy cũng không rành lắm về mô tô nhưng hắn biết có những loại mô tô chỉ có giá khoảng vài chục triệu thôi, tuy con xe của đối phương rất hầm hố nhưng cùng lắm tới 500 triệu là cùng, chỉ bằng một phần năm con xe Mercedes của hắn.
Hoàng Việt nghe thế thì vẫn bình chân như vại, không hề tức giận, lộ ra một vẻ rất bình thản nói một câu làm toàn trường cứng lặng người: “Ừ thì cũng không bao nhiêu, chỉ hơn 3 tỷ thôi”
“Cái đệt!” Hữu Phú thầm mắng trong lòng, tên này là muốn ăn đập, cái quái gì mà xe mô tô ba tỷ, xe mô tô mà giá ba tỷ muốn thuê cũng không thuê được, vì hầu hết những người sở hữu con xe này không thiếu tiền, còn vì vài triệu tiền thuê mà đưa xe yêu của mình cho người khác sao, trong lòng Hữu Phú gầm thét, đúng, không thể nào là thế được, tên này hẳn là đang bịa chuyện, mình phải vạch trần hắn: “Mày đừng có xạo, con mô tô này mà ba tỷ tao cạp đất mà ăn!”
Kiều Linh lúc này cũng khá lo lắng, cô tuy rất tin tưởng Hoàng Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250810/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.