Vào lúc này, các bạn học đều im thin thít, không ai dám lên tiếng, một phần là do khuôn mặt của người này quá đáng sợ, một con mắt bị hỏng, khuôn mặt nhăn nhúm, hơn nữa trông rất đô con, xăm hình một con hổ ở tay, vừa nhìn đã biết không phải là loại dễ trêu, nếu mà nói linh tinh rất có thể sẽ phải ăn đập.
Chủ sự ngày hôm nay, Hữu Phú cũng không dám hó hé, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì, buồn hay vui, có lẽ là nửa vui nửa buồn, vui vì sinh nhật Hoàng Việt bị phá hủy, trả đũa được tên này, buồn vì mình đứng ra chủ sự nhưng không thể kiểm soát được tình thế.
Kiều Linh cũng rất bối rối, mặc dù cô rất muốn lên tiếng nhưng những người này quá đáng sợ đi, ai nấy đều toát ra một cỗ khí tràng vô hình, cô chưa bao giờ tiếp xúc với những người thuộc xã hội đen, nhưng nghĩ lại bạn trai của mình chịu uất ức, cô không thể nhịn được, cắn răng một cái, quyết định đứng dậy nhìn thẳng vào tên Dũng chột nói to: “Ông làm vậy là không được, hôm nay là sinh nhật của bạn tôi, bộ ông thích phá rối người khác lắm sao?”
“...”
Không gian yên tĩnh như chết, các bạn học một mặt khiếp sợ nhìn về Kiều Linh, ai cũng không thể ngờ tới trong tình huống như vậy mà cô còn dám lên tiếng bảo vệ Hoàng Việt, bộ cô không sợ những người này sao, tất cả mọi người trong lớp đều biết nhà Kiều Linh cũng không phải là con nhà quá khá giả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250803/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.