Tu luyện được khoảng nửa tiếng thì cửa phòng tạm giam mở ra, một người công an khác, mặt mũi cương nghị, chạc tầm 40 tuổi bước vào, Hoàng Việt nhìn bảng tên thì thấy chức hàm của người công an này là Thiếu Tá, xem ra người đến không đơn giản. 
“Chàng trai trẻ, chúng tôi đã điều tra kỹ lưỡng, cậu đánh bạc với số tiền hơn 10 tỷ đồng, mau mau khai thật đi, tội này không xem nhẹ được đâu!” 
Hoàng Việt có chút do dự, xem ra không thoát khỏi ải này rồi, nhưng hắn vẫn giả vờ nói: 
“Em có chơi đâu!” 
“Hừ, để tôi gọi điện thoại cho gia đình cậu, kêu người nhà cậu lên đây, xem cậu tính ăn nói thế nào!” Người Thiếu Tá công an đe dọa nói. 
“Anh không phải người của tên Dũng sao?” 
“Hừ, đừng nhắc tới hắn, tốt nhất là cậu nên khai thật đi, tội sẽ được khoan hồng, cậu còn là học sinh, cũng chỉ mới bước qua tuổi 18 được mấy ngày, sẽ không chịu án phạt quá cao!” 
“Được rồi, đúng là em đã đánh bạc, cũng hơn 10 tỷ!” Hoàng Việt thành thật nói, thật ra đây cũng là nằm trong kế hoạch của hắn, hắn muốn thử xem nếu mình khai thật ra, Dũng đại bàng sẽ xử lý như thế nào? 
“Tốt, vậy thì cậu ghi hết lời khai vào đây, sau đó kí tên, tôi tạm thời sẽ không báo cho người nhà của cậu, nhưng sớm muộn gì rồi họ cũng biết thôi!” Người công an đưa một tờ giấy khai báo cùng một cây bút cho Hoàng Việt, sau đó bước ra khỏi phòng. 
Hoàng Việt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250773/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.