Sáng sớm, Hoàng Việt lấy xe chạy nhanh qua nhà Kiều Linh, đến rước cô, sau đó cả hai cùng đi đến trường học, hôm nay Hoàng Việt không mang cặp đi học, thậm chí là còn không mang máy tính, hắn chỉ mang một cây bút máy cùng một cây bút chì, một cục tẩy để khoanh bài trắc nghiệm. 
Hoàng Việt cũng đã học cách tính nhẩm, hắn tính rất nhanh, coi đó như là để rèn luyện trí não của mình, từ đơn giản đến phức tạp đối với hắn đều không phải là chuyện khó 
Kiều Linh thoải mái ôm lấy eo Hoàng Việt, cảm nhận vòng bụng săn chắc làm cô đôi lúc cứ nhéo nhéo vào khiến Hoàng Việt chỉ biết cười trừ. 
Đến lớp, tất cả bạn học đều đã tập trung trước cửa, lớp 12A1 của Hoàng Việt sẽ thi riêng nên không cần chuyển phòng thi khác, chỉ là sắp xếp lại chỗ ngồi mà thôi, môn thi đầu tiên sẽ là môn Toán, ngay tiết đầu. 
“Các em đem hết tài liệu bỏ vào cặp trên bục chưa, nếu thầy kiểm tra thấy có mang tài liệu sẽ bị đình chỉ thi đó nha!” Thầy giáo coi thi một mặt nghiêm nghị, tuy vậy ông cũng không nghĩ tới chuyện học sinh lớp chuyên có thể mang phao hay quay cóp. 
“Tốt, không có ai phải không, thầy phát bài đây!” Sau khi tiếng chuông báo hiệu giờ kiểm tra đến, người thầy này liền phát bài cho dãy đầu, sau đó các bạn học sinh chuyền xuống cho nhau. 
“Được rồi, các em bắt đầu làm bài, thời gian là 90 phút!” 
Hoàng Việt lúc này đang nhìn xem đề bài, đối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250754/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.