Không khí trong quán Bê Thui hết sức căng thẳng, mọi người im thin thít, chợt, một tiếng cười sảng khoái phá tan bầu không khí tĩnh lặng, Nhân cá chép cười hề hề, khoác vai Hoàng Việt đường hoàng bước vào trong quán, đám côn đồ giả dạng khách nhân cũng liền quay mặt đi, bắt đầu trò chuyện, nhưng ẩn ẩn vẫn đôi lúc liếc qua bàn của hai người Hoàng Việt và Nhân đại ca.
“Chú em... Tụi thằng Nhân tính cho đám này xử lý anh sao?” Nhân cá chép cười ha ha, hiển nhiên cảm thấy vô cùng hài hước.
“Anh Nhân, em nghĩ hắn sẽ cho thằng Phong với thằng Phi đến chơi anh!” Hoàng Việt nói nhỏ.
“Ừ... Nếu hai thẳng đó dám, anh sẽ cho bọn nó biết tay!” Nhân cá chép lộ ra vô cùng tự tin.
Lúc này, nhân viên phục vụ từ xa bước đến, hỏi: “Hai anh dùng gì ạ!”
“Có gì ngon cứ mang ra, mang một dĩa Bê Thui lên!”
“Vâng ạ!” Người phục vụ liền chạy ngay vào.
Hoàng Việt thấy vậy liền nói: “Đại ca, chút nữa để em kiểm tra xem có độc không?”
“Không cần, bọn này không đến mức phải làm vậy, nếu cần trực tiếp ra tay là được, chiêu trò đó có lợi gì, anh mày vận công lực là bức ra hết!” Nhân cá chép không hề lo lắng.
“Vâng, đại ca!”
...
Lúc này, trên một căn nhà cách đó không xa, Dũng đại bàng, Phi đen cùng Phong cùi đang dùng ống nhòm ngắm về phía quán Bê Thui.
“Đại ca, xử nó luôn không?” Phong cùi hung hăng hỏi.
“Không cần, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250709/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.