Sáng hôm sau, hắn đến trường, trong giờ ra chơi, thầy Nam nói với hắn rằng ông không thuyết phục được thầy Hiệu Trưởng, vì suất du học Havard chỉ có một thôi, mà thầy Hiệu Trưởng lại nhắm đến Hoàng Việt, vì thế hắn quyết định chính mình phải tự đi thuyết phục người thầy giáo này.
“Em nói sao, IQ của Hiểu My trên 200 điểm???” Thầy Hiệu Trưởng nghe được Hoàng Việt nói, hết sức bất ngờ, đứng bật dậy.
“Đúng thế thưa thầy!” Hoàng Việt biết trước là ông ta sẽ có biểu hiện như vậy, cười hì hì, sau đó nói thêm: “Em nghĩ nếu đại học Havard biết, chắc chắn sẽ không từ chối một học sinh ưu tú như cậu ấy đâu!”
“Em nói không sai... Được, chuyện này thầy sẽ liên hệ với bên ấy... À... còn em... IQ của em bao nhiêu điểm!” Thầy Khoa hiệu trưởng hết sức tò mò.
“À... cũng tầm 300 điểm ạ!”
“Cái gì?????” Thầy Khoa lại đứng bật dậy, hét lớn.
“Thầy bình tĩnh, em cũng chỉ đo sơ qua thôi, cũng chưa chắc chắn ạ!”
“Em có biết mình đang nói gì không? IQ 200 đã là tuyệt đỉnh thiên tài rồi, phải biết người có IQ cao nhất trong lịch sử nhân loại là ngài William Sidis cũng chỉ mơ hồ có IQ tiếp cận 300 điểm thôi!” Thầy Khoa nghiêm nghị nói, ông cũng không muốn Hoàng Việt hiểu chỉ số IQ đơn giản như vậy.
“À... Dù thế, chỉ số IQ cũng không phải yếu tố quyết định thành công của đời người đâu, mà là chỉ số EQ kìa, em biết đấy, có rất nhiều người có chỉ số IQ cao nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250679/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.