Hoàng Việt thật sự có chút tò mò về binh khí, ở thế giới này không biết những binh khí tốt thì khác biệt gì với búa dao đây, nhưng để cho hắn thất vọng rồi, trong tòa Bạch Tháp này hầu hết đều chỉ là những binh khí làm bằng vàng, có khảm đá quý, hơi sắc bén hơn binh khí thường một chút thôi, chứ cũng không có gì quá đặc biệt cả. 
Cả nhà hắn sau khi chụp hình thỏa thuê rồi thì quyết định ngừng đợt tham quan Tháp Luân Đôn ở đây, nãy giờ cũng đã hơn 12 giờ trưa, mọi người quyết định đi tàu điện ngầm về khách sạn nghỉ ngơi, sau đó chuẩn bị cho điểm đến kế tiếp, đó là một khu trượt tuyết, theo như đề nghị của mọi người. 
Đi tàu điện ngầm đến công viên Regent, mọi người sau khi bước ra khỏi tàu thì đã thấy trên trời rơi xuống mưa tuyết, do đã có chuẩn bị quần áo ấm nên không thành vấn đề, vả lại ba mẹ Hoàng Việt và bé Na đều là võ giả, chịu lạnh một chút cũng không sao, chỉ có 4 người Kiều Linh và Hiểu My thì hơi co ro, không ngừng chà sát hai tay. 
“Thú vị quá, đây là lần đầu tiên em thấy tuyết ngoài đời thực!” Kiều Linh tỏ ra vô cùng hào hứng. 
“Mình cũng vậy!” Hiểu My nói thêm 
“Em cũng thế!” 
“Ha ha, không cần phải nói đâu, nhà chú cũng chưa ai đi chơi dưới Tuyết bao giờ!” Ba Hoàng Việt cười khà khà. 
“Lạnh thật đấy!” Thiên Di có vẻ chịu lạnh không tốt lắm. 
Đi vào công viên, mọi người được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250659/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.