Lúc này, các viện nghiên cứu khoa học của Trung Quốc đã rối thành một đoàn rồi, khi mà có chuyện mã gen của Virus Corona được công bố trên mạng, theo lịch sử đăng lên thì là ngày hôm trước, phải biết điều này sẽ dẫn đến các tổ chức có thể tự do nghiên cứu và sản xuất vắc xin, tổ chức nào sản xuất nhanh có thể dùng nó để bán lấy tiền đó a, không biết viện Virus học Vũ Hán bảo mật thông tin kiểu gì nữa.
Có người vui thì có người buồn, người vui là những nhà khoa học của Châu Âu, khi mà giờ đây bọn họ có thể cạnh tranh sản xuất ra vắc xin Corona, từ đó lập lấy đại công, còn có thể bán được một khoản tiền lớn.
Nói vậy không có nghĩa là Trung Quốc coi tiền bạc lên trên hết, mà là danh dự, bọn họ cũng có tự tin nước mình hoàn toàn có thể làm ra vắc xin tiêu diệt loại Virus này nên mới không công bố đó à...
Lập tức, các khoa học gia nghiên cứu về Virus trên thế giới lập tức xắn lên tay áo, các công ty Y tế cũng bắt đầu triển khai kế hoạch phá giải và phân tích mã gen của loài Virus này.
...
Máy may cất cánh đã hơn 6 tiếng, cũng gần đến Vũ Hán, Phạm Ngọc Thành ngồi trên máy bay mà trong lòng lo lắng không thôi, mặc dù hắn đã quyết tâm chuyến này phải chứng minh với thế giới, và cũng có niềm tin với vắc xin của Hoàng Việt, nhưng muốn bị lây nhiễm virus Corona hẳn cũng là một vấn đề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250626/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.