“Được rồi, Nam huynh, ta nhận thua!”
“Đa tạ!” Vũ Nam chắp tay, sau đó nhảy xuống lôi đài.
“Đáng sợ...” Lúc này, Hoàng Việt không biết nên nói gì, giờ đây hắn đã hiểu được sự đáng sợ của cảnh giới Hóa Kính, tuy rằng hắn đã từng thử chiêu với lão Dương, nhưng bây giờ xem cao thủ Hóa Kính so chiêu, hắn mới biết được tầng thứ này đáng sợ đến mức nào, với thực lực hiện tại, đừng nói là đả thương Vũ Nam, sợ rằng cho dù hắn dùng toàn bộ kình lực của mình cũng chỉ có thể khiến Vũ Nam lùi về sau vài bước.
Đó là kình lực của hắn mang theo Âm Dương Chi Khí a, nhưng nó cũng chỉ có thể giúp kình lực của Hoàng Việt mạnh hơn 3,4 lần so với người bình thường cùng cảnh giới, mà kình lực của Vũ Nam, so với người cảnh giới như Hoàng Việt thì mạnh gấp mười mấy lần.
“Xem ra nhất định phải đột phá đến nửa bước Hóa Kính, mới mong giao thủ với hắn được!” Hoàng Việt thầm nhủ trong lòng.
“Kinh thật!” Ngay cả Hải Đường công tử cũng có thể cảm nhận được sự kinh khủng của màn giao chiến vừa rồi, không hổ là thiên tài mạnh nhất vòng ngoài nước Việt, đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy, tận mắt thấy được mới biết những lời ca tụng người ta dành cho Vũ Nam là không thừa.
Hoàng Việt cũng có thể thấy được, trên mặt Huỳnh Liên thoáng lộ ra vẻ lo âu, xem ra cô cũng không nắm chắc mình thắng được Vũ Nam a, người sau quả thật đúng là nhất lưu cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250417/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.