Chương trước
Chương sau
Hoàng Việt tuy rằng vẫn muốn hỏi, nhưng thấy ngữ khí của Vô Nhai tiền bối có vẻ buồn bã thì cũng không dám nói lại, lặng yên chờ Vô Nhai tiền bối truyền thụ nội lực, dần dần, hắn cảm thấy hai huyệt Nhâm Đốc của mình, dường như có dấu hiệu bị giải khai.

"Ngươi đã đột phá Hóa Kính trung kỳ rồi!"

"Ân! Đa tạ tiền bối!"

"Ước chừng cần hai canh giờ nữa!"

"Ân!"

Hoàng Việt lặng yên cảm thụ biến chuyển trong cơ thể mình, nếu bây giờ cho hắn đấu với hắn trước đây, hắn có thể chấp 3, 4 lần chính mình, dĩ nhiên, hai huyệt Nhâm Đốc vẫn chỉ là đang được giải khai mà thôi, muốn hoàn toàn đánh động kích phá đả thông chúng nó, cần tu luyện đến cảnh giới Hóa Kính hậu kỳ cao giai đại thành, thậm chí là nửa bước Hậu Thiên mới được.

Hai tiếng sau, quá trình truyền công lại được tiến hành thêm một đoạn dài, Hoàng Việt chính thức bước vào cảnh giới Hóa Kính hậu kỳ, giờ đây nội lực của hắn so với Vân Du Chưởng Môn chỉ có hơn chứ không kém, tuy rằng hắn vẫn chỉ còn ở nấc thang sơ giai nhưng đừng quên hắn có Âm Dương Chân Kinh a...

"Ta không ngờ, cơ thể ngươi lại tiếp nhận nội lực đơn giản đến vậy, ngươi không đau sao?"

"Không, thưa tiền bối!"

"Được, rất tốt, ta tăng tốc đây!"

...

Lúc này, bên ngoài hang động, quần hùng võ lâm đều ngồi bệt xuống đất, ai nấy đều trông chờ xem mấy ngày sau, khi Hoàng Việt đi ra, sẽ đạt tới cảnh giới gì, liệu có thể đạt tới Hậu Thiên hay không, về phần Phương Nguyên, hắn đã lên đường quay về môn phái rồi, hôm nay gần như là ngày hắn nhục nhã nhất từ khi xuất đạo, sau này khi hắn gặp lại tên Hồng Bảo chắc chắn sẽ không thiếu bị đối phương giễu cợt, có khi còn là trả đũa, Phương Nguyên quyết định, nhất định trong vòng vài năm mình phải đột phá đến Hậu Thiên, không thể để cho tên Hồng Bảo dẫn trước quá lâu, phải biết tên Hồng Bảo nếu đột phá đến Hậu Thiên rồi, chính hắn phải gọi đối phương bằng hai tiếng tiền bối đó a...

"Ra rồi..."

"Ra rồi..."

"Tại sao lại nhanh như vậy?"

"Chẳng lẽ hắn không chịu nổi nội lực mà Vô Nhai truyền bối truyền cho sao?"

"Chắc chắn là vậy rồi, hắc hắc!"

Lúc này, người vui vẻ nhất không ai khác ngoài Phi Dược, nhìn khuôn mặt hắn ta khi Hoàng Việt vừa đi ra là liền biết được hắn rất sảng khoái, thằng nhãi ranh phái Hành Sơn này dám làm hắn bẽ mặt trước nhân sĩ giang hồ, để ta xem tu vi ngươi tăng được bao nhiêu...

"Nhóc con, muốn Tuyết Ẩm Đao thì đi theo ta!" Phi Dược hô lớn, sau đó thả chậm cước bộ, muốn đợi Hoàng Việt đi theo.

Hoàng Việt cũng không nhìn nhân sĩ võ lâm, mọi người ở đây dù gì cũng là dân mê cờ vây, tuy có chút không phục Hoàng Việt vì hắn nhỏ tuổi nhưng vẫn dành cho hắn một ít kính trọng, tất cả nhường đường, Hoàng Việt cũng muốn lấy Tuyết Ẩm Đao nên chạy vội theo, dù gì bây giờ hắn cũng là Hậu Thiên cao thủ, cũng không sợ đối phương giở trò gì, vả lại... hắc hắc...

"Tiểu huynh đệ, cẩn thận, hắn là người của Ma Giáo, có cần ta đi với cậu không?" Giác Lâm đại sư có ý tốt hỏi.

"Đa tạ tiền bối, không cần!"

"Ài..." Giác Lâm nghe vậy, thở dài.

Tên Phi Dược chạy đến nơi để ngựa, sau đó chờ Hoàng Việt lên ngựa, hai người cùng lên đường rời khỏi Vô Nhai Sơn.

Đến một rừng trúc vắng vẻ, không người qua lại, tên Phi Dược dừng ngựa, cười hắc hắc nói:

"Ngươi to gan thật, biết ta là người của ma giáo, sao còn dám đi theo?"

"Vì ta tin tưởng nhân phẩm của ông!"

"Hừ, đừng tưởng ta nhìn không ra, ngươi đã đột phá Hậu Thiên!"

"Biết rồi thì sao?"

"Ngươi vẫn không phải đối thủ của ta, muốn Tuyết Ẩm Đao? nằm mơ đi!"

"Được, Tuyết Ẩm Đao ta không cần, ta chỉ cần ngươi nói lớn: "Ta là tên lật lọng" là được!"

"Mơ tưởng!" Phi Dược hộ pháp nhảy xuống ngựa, lướt tới Hoàng Việt, muốn cùng hắn giao chiến.

Thật ra, cao thủ Hậu Thiên giao chiến cùng nhau, rất khó giết chết đối phương, mà cho dù có đánh, động tĩnh sẽ lớn, nơi này cách Vô Nhai Sơn không quá xa, hẳn là những môn phái chính đạo rất nhanh cũng sẽ tiến lại gần, Phi Dược cũng chỉ muốn cho Hoàng Việt một bài học mà thôi...

Có điều, hắn đánh giá thấp Hoàng Việt rồi, chưởng lực hai người vừa chạm nhau, bỗng nhiên.

"Xào xào..." Một thanh âm lá bay xào xạc vang lên, vô vàn chiếc lá bị hút đến Hoàng Việt, ngay cả Phi Dược cũng bị hút lại, khuôn mặt không ngừng nhăn nhó.

"BẮC MINH THẦN CÔNG!!!!!" Hắn vô cùng hoảng sợ, "Ngươi... ngươi tại sao..."

Không sai, lúc mới vừa rồi, trước khi rời khỏi hang động, Hoàng Việt đã yêu cầu hệ thống trộm Bắc Minh Thần Công của Vô Nhai Tử, may mắn đối phương giấu nó ở trong người, Hoàng Việt liền nhờ hệ thống giúp mình lĩnh ngộ, hắn dùng 1000 tỷ tích phân thăng cấp Bắc Minh Thần Công đến tầng cao nhất, tầng thứ mà chỉ có Tiêu Dao Tử, sư phụ của Vô Nhai Tử mới luyện thành, lúc này, Hoàng Việt đang hút nội lực của Phi Dược hộ pháp, hắn muốn nhân cơ hội, hút hết nội lực đối phương, đột phá đến Hậu Thiên trung kỳ...

Khuôn mặt Phi Dược vô cùng méo mó, hắn đang vô cùng thống khổ, cảm nhận được nội lực của mình đang bị đối phương hút đi, nhưng lại không thể làm gì được.

"Không phải... Không phải..." Phi Dược nói không thành lời, nhưng Hoàng Việt cũng biết hắn muốn nói gì, đúng vậy, Bắc Minh Thần Công chỉ có người nội lực cao hơn mới có thể hút của người nội lực yếu hơn, nhưng ai bảo gen sinh mệnh của hắn quá mạnh đây, nếu như sức chứa của một người bình thường là một cái ao, vậy của hắn chính là một cái sông a, cho dù có nhiều nội lực đi chăng nữa hắn vẫn có thể tiếp nhận được...

Bắc Minh Thần Công tầng thứ ba uy lực rất cao, chỉ sau 5 phút, Phi Dược đã mất hết nội lực, bây giờ hắn chỉ còn lại thể xác là mạnh mẽ, cả người yếu ớt vô lực, ngã xuống đất bất tỉnh.

Hoàng Việt không nói gì nhiều, sau đó hắn thả tên Hồng Bảo từ Linh Điền Không Gian ra, cũng đả thông huyệt đạo giúp hắn sớm tỉnh lại, chắc khoảng 30 phút sau đối phương sẽ tỉnh, Hoàng Việt tiếp đó lấy đi Tuyết Ẩm Đao, sau đó rời đi luôn, còn về tên Hồng Bảo này, chắc hẳn sau khi hắn tỉnh lại, nếu như hắn không giết được tên Phi Dược, thì sau này chờ đối phương tìm đến cửa mà trả thù đi, còn về nếu tên Hồng Bảo loan truyền rằng hắn không phải người giải Hoàng Lung Kỳ Cục, ai tin đây, mọi người hẳn là sẽ cho rằng hắn sợ tên Phi Dược báo thù, nên mới tìm cách bịa chuyện chứ, làm gì có chuyện hai người giống nhau như đúc xuất hiện trên thế gian, dĩ nhiên, trừ khi Hoàng Việt thả tên Phong Mậu ra, lúc đó mới có càng nhiều cơ sở để ngươi ta nghi ngờ...

Nếu Hoàng Việt đoán không lầm, sau khi tên Hồng Bảo tỉnh, thấy Phi Dược nằm cạnh mình, nhất định sẽ hoảng hốt không thôi, với bản tính của hắn, nhất định sẽ giết chết Phi Dược, vì biết đâu được tên Phi Dược này là người quen với Phong Mậu, lại thêm nhìn cách ăn mặc là biết người của ma giáo, nếu tên Hồng Bảo mà không biết nhân cơ hội này giết Phi Dược, như vậy thì càng tốt, hẳn là tên Phi Dược sẽ thông báo tên Hồng Bảo nắm giữ Bắc Minh Thần Công, võ lâm sẽ dấy lên một tràng phong ba, đến khi đó, giang hồ mới thực sự thú vị đó à...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.