Đầu tuần sau, khắp phái Võ Đang như một dịp lễ hội, một lôi đài lớn được dựng lên trước quảng trường trong sơn môn, các đệ tử đôi lúc khi nhìn qua lôi đài này, một mặt hướng tới, khi mà ngày hôm sau, Phong Mậu sư huynh sẽ cùng Từ Chính Sơ sư huynh giao thủ.
Trong những ngày này, Yến Đức Nhuận sư huynh vẫn là thường xuyên đến lĩnh giáo Hoàng Việt, Hoàng Việt cũng không ngại ngần chỉ điểm cho vị sư huynh này chút kỹ năng kiếm thuật, làm người sau cũng được dẫn dắt rất nhiều, đối với người sư huynh này, Hoàng Việt vẫn mang một thái độ rất thiện cảm, người này qua lại với mình gần như vậy, xem ra cũng không để ý lắm tới từ Chính Sơ sư huynh có phật ý hay không.
Tuy rằng Từ Chính Sơ sư huynh và Phong Mậu vẫn là sư huynh đệ, nhưng từ trước đến nay giữa hai người cũng không thân thiết bao nhiêu, nhất là khi lần này Phong Mậu lại là đá cản đường của Từ Chính Sơ, dẫn đến người này mỗi khi gặp mặt Hoàng Việt vẫn là lặng yên không nói gì.
Tuy vậy, Hoàng Việt vẫn có thể tinh tế quan sát được ánh mắt khinh thường chính mình của Từ Chính Sơ, đúng là kiếm kỹ của hắn rất tinh diệu, nhưng bàn về kình lực, Từ Chính Sơ sư huynh hoàn toàn nổi trội hơn hẳn, về lực đạo, Từ Chính Sơ cho rằng, nếu không phải Phương Nguyên đại sư huynh hôm nọ chỉ cùng Hoàng Việt giao thủ về kiếm kỹ, thì huynh ấy chỉ cần dùng chút lực lượng là có thể đánh bay kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250335/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.