Nhưng còn chưa chờ Hoàng Việt đi vào giấc ngủ, thanh âm hệ thống bỗng nhiên vang lên: "Kí chủ, có điều này ta không biết có nên nói cho ngươi biết không?"
"Điều gì?"
"Thật ra có người muốn chơi ngươi!"
"Nói rõ ràng xem!"
"Trong thức ăn, có độc!"
"Là ai?" Hoàng Việt có chút hứng thú muốn biết.
"Dĩ nhiên là bọn tà giáo, nhưng ta thấy độc đó đối với ngươi vô dụng nên cũng không nói làm gì!"
"Hắc hắc, loại độc gì, với vị giác của ta mà cũng không cảm nhận được sao?"
"Ân, đó là loại độc Ngũ Độc mới điều chế ra, cũng là loại độc cực kỳ ác, nếu như ngươi không thể miễn dịch độc tính, chỉ cần ăn vào chút độc này, khoảng 10 năm sau trái tim ngươi sẽ nổ tung!" Hệ thống nói làm Hoàng Việt có chút ghê sợ, đúng là giang hồ a, trò như thế này mà bọn họ cũng dám làm, xem ra Ma Giáo đã không tính để Võ Lâm có ngày an bình, bọn họ thật sự ủ mưu muốn khai chiến, chứ nếu không đã không dám làm ra hành động như vậy!
"Được, ta biết rồi!" Hoàng Việt thầm ghi hận, nếu không phải hắn có hệ thống, sợ rằng không thể phát giác ra được, tuy rằng khi ở Minh Giáo, thường thường đệ tử của các môn phái khi dùng thức ăn đều phải dùng châm thử độc nhưng đối với Hoàng Việt thì chút độc dược đối với hắn chả có vấn đề gì, hắn lại còn có hệ thống cảnh báo, muốn độc hắn trừ khi bọn chúng bức hắn phải uống thì may ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250298/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.