"Ngươi dám!!!!" Dương Siêu Quần tức đến nổ phổi, thằng nhóc này, đây là biết mình bị giá họa còn la làng, nhưng, chiếc dây chuyền hắn vừa ném vào đối phương đâu, nó ném đi đâu rồi, phải biết chiếc dây chuyền đó làm bằng chất liệu rất cứng, muốn phá vỡ nó không hề đơn giản đâu à...
"Dương Minh Chủ, thật sự phải cởi quần lót sao?" Hoàng Việt một mặt e thẹn nói, nhìn quanh toàn trường, ai nấy cười ồ lên, xem ra Dương Minh Chủ hiểu lầm thiếu niên này rồi a, trên người hắn nào có giấu gì đâu chứ, bọn họ cũng không muốn xem tên này trần truồng đâu à...
Vì sao ư? Còn phải hỏi sao, nhìn thân hình hắn lực lưỡng như vậy là đủ biết cái ấy sẽ rất lớn, bọn họ cũng không muốn nhìn mà tự ti, nên thôi, Dương Minh Chủ, cầu Dương Minh Chủ tra xét người khác đi.
"Hắc hắc!" Hoàng Việt thấy Dương Siêu Quần một bộ cứng họng, liền đắc ý cười, còn Dương Siêu Phong cũng một mặt không thể tin nổi, hắn chưa từng thấy ba mình bị ai làm bẽ mặt, tên tiểu tử này, tại sao lại đáng sợ như vậy đây???
"Dương Minh Chủ, ngươi cũng hơi quá đáng rồi!" Lúc này, Phương Trượng của Thiếu Lâm cũng không nhịn được, còn đám con gái của phái Thúy Yên thì xấu hổ che mặt, nhưng vẫn để lộ ra khe hở nhỏ để mà quan sát thân hình của Hoàng Việt, quả thật bọn họ chưa từng thấy thân hình nào cường tráng đến vậy, Trần Mộ Hoa thì lúc này không thể tin nổi, rốt cuộc là điều gì đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250270/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.