"Aiii, xem ra cô ta rất hận ta không giết quách Dương Siêu Phong và làm Dương Siêu Quần nhập ma a!!!" Hoàng Việt thở dài
Hoàng Việt cũng không còn tâm trạng thưởng lãm ngắm cảnh nữa, hắn liền quay về mái đình nọ, may là con ngựa vẫn còn, trên đường đi, không thiếu ánh mắt chú ý đến hắn, có điều do Lý Bác Dụ đã xác nhận là Hoàng Việt không thấy dung mạo của Dương cô nương nên ai nấy cũng không quá ghen tị, sau khi lên ngựa, Hoàng Việt liền rời đi trong đêm, lúc này đã khoảng 11 giờ khuya, do thời gian từng người ngâm thơ trên thuyền khá là dài, hơn nữa cũng không thiếu tiết mục đàn ca do mấy tiểu cô nương trên thuyền biểu diễn.
Con ngựa vừa thấy Hoàng Việt quay lại thì mừng hết cỡ, nó còn tưởng rằng người chủ nhân này bỏ lại mình ở đây rồi đây, quả thật nước linh tuyền mà vị chủ nhân tạm thời này cho nó uống rất là ngon a.
Từ nơi này đi đến vòng ngoài, địa điểm mà Minh Vĩ đại nhân bỏ lại Hoàng Việt thì cần khoảng 5,6 ngày, đó là nếu đi nhanh, Hoàng Việt cũng không tính dùng con ngựa này quá lâu, đến một thành trấn khác hắn sẽ đổi một con.
Thật ra, Hoàng Việt cũng có ý định tạm thời quay về vòng ngoài, không hẳn là vì bế quan, mà là hắn muốn nhờ người chuyển một ít tin tức cho người nhà ở đất liền, hoặc giao một ít đồ như công pháp chẳng hạn, dù sao Hải Đường công tử ở trên Thiên Đảo cũng đã hơn 2 tháng, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250258/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.