Lúc này, trong đại diện của phái Võ Đang, Thanh Phong chưởng môn đang cùng mấy vị đệ tử cùng các sư huynh đệ trước đây của Hoàng Việt trao đổi.
"Thế nào, Bác Dịch, Mậu nhi vẫn chưa về sao?"
Phương Bác Dịch Phương Ngũ Hiệp vội nói: "Sư phụ, Mậu nhi nghe nói vẫn bình an vô sự, Dương Siêu Quần không làm gì được nó, có điều vì sao nó không chịu quay lại thì con cũng không rõ!"
Thanh Phong chưởng môn nghe vậy thì thở dài, haiz, đứa trẻ này, liệu nó có nỗi khổ khó nói gì đây? Thật sự ông cho rằng giờ đây chính ông cũng khó trở thành đối thủ của Hoàng Việt được, nếu như hai người liên thủ, sợ rằng Dương Siêu Quần cũng khó mà chiến thắng, nhưng mà không biết tại sao Hoàng Việt lại không chịu quay về.
"Được rồi, nhớ chú ý tình hình của Minh Giáo, ta tin tưởng với những gì xảy ra ở địa phận Ngũ Nhạc Kiếm Phái, Minh Giáo nhất định sẽ không chịu nằm yên, ra lệnh cho các đệ tử hành tẩu giang hồ phải chú ý, con nên gọi Nguyên nhi về đi, nếu không một khi võ lâm đại loạn, sợ là có người sẽ bắt Nguyên nhi đến uy hiếp chúng ta!" Thanh Phong chưởng môn trầm ngâm nói, nếu Hoàng Việt ở đây, nhất định sẽ phải bái phục tầm nhìn của ông, quả thật Thanh Phong chưởng môn có cái nhìn về đại cục rất chính xác.
"Vâng, sư phụ!" Phương Bác Dịch cũng mấy người đệ tử, mấy đồ tôn của Thanh Phong chưởng môn cũng lui ra, riêng Yến Đức Nhuận sư huynh còn muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250243/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.