Lúc này, tại một ít địa điểm kỳ quái trong Thiên Đảo, một vài lão quái ẩn tu, biết được tin tức về Hoàng Việt cũng rục rà rục rịch, một số người chuẩn bị xuất thế, những người này, đều là cao thủ võ lâm, tuy nhiên không ham phàm trần thế tục, đều là những tồn tại mà ngay cả Dương Siêu Quần cũng không hề biết đến, hoặc có lẽ là hắn tuy biết nhưng cũng không rõ lắm về sự tồn tại của bọn họ, đối với những tồn tại này, chỉ có những sự kiện có thể uy hiếp được bọn họ mới đáng để bọn họ để tâm, tỷ như sự xuất hiện của Hoàng Việt.
Cũng không hẳn tất cả mọi người đối với Hoàng Việt đều ôm địch ý, vẫn là có một số người hứng thú với người thiếu niên này, tuy vậy, sự tồn tại của Hoàng Việt có thể đe dọa được bọn họ, lẽ nào bọn họ sẽ để yên mặc cho Hoàng Việt phát triển tiếp sao?
Đối với những điều này, Hoàng Việt không phải là không nghi ngờ, dù sao dạo gần đây, tích phân mà hắn đạt được quá nhiều đi, có những lần thoáng cái tăng đến hàng trăm tỷ, hàng ngàn tỷ, hẳn là hắn xuất thế đã kinh động tới những người đáng sợ hơn cả Dương Siêu Quần, tuy rắng Hoàng Việt không cho là Dương Siêu Quần thật sự là người mạnh nhất ở Thiên Đảo, nhưng ít ra, ở ngoài sáng, khó có ai mà tranh nổi ngôi vị đệ nhất với tên giáo chủ Minh Giáo này được.
Giờ phút này, Hoàng Việt đang lặng yên ở một rừng trúc bên ngoài Đại Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250227/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.