"Vù...vù...." Thanh âm kiếm phong không ngừng vang dội giữa rừng trúc, từng đạo từng đạo kiếm phong không ngừng bắn ra khắp nơi, dần dần, không còn bất kỳ cành trúc nào có thể nguyên vẹn ở chu vi xung quanh Hoàng Việt.
"Kiếm Chỉ Trời Xanh, Hỏi Ai Dám Cản!"
"Kiếm Trực Bản Tâm, Người Cũng Là Kiếm!"
"Kiếm Sát Thương Sinh, Kiếm Thủ Hộ Gia!"
Từng chiêu kiếm được Hoàng Việt khẽ hô, liên miên bất tuyệt, thế kiếm đánh ra, mang theo phong phạm của một vị Siêu Cấp Tông Sư Kiếm Đạo, Hoàng Việt tin tưởng, cho dù có người gọi là Độc Cô Cầu Bại trên nhân thế, cũng khó mà cản nổi kiếm chiêu của mình, đây không phải là tự kiêu, mà là có vốn liếng để kiêu ngạo.
Hoàng Việt lúc này cũng không hề nghĩ tới, những chiêu kiếm mà mình đánh ra hôm nay, ngày sau lại trở thành những thế chiêu cực kỳ thông dụng trên giang hồ, không ngừng được nhân thế mang ra mổ xẻ, tuy vậy mỗi người muốn tu luyện đến mức thi triển kiếm chiêu có thần, có hồn như Hoàng Việt thì vẫn là không thể làm nổi.
Còn phải hỏi, Hoàng Việt thân là người sáng tạo ra bộ kiếm thuật này, hơn nữa lại có vô số kỹ năng kiếm thuật trong đầu, giờ phút này, sợ là cho dù những cao thủ không xuất thế tinh thông kiếm đạo, cũng khó mà đạt được tới cảnh giới về kiếm cao bằng hắn, nhưng Hoàng Việt vẫn là không có đủ thời gian để sáng tạo ra bộ kiếm pháp có thể phá toàn bộ binh khí trên thiên hạ, có điều nếu so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250221/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.