“Tiểu tử, để ngươi lĩnh giáo đao pháp của bổn tọa!” Dương Siêu Quần gào lên, hai tay cầm đao, phi thân lên cao, sau đó hướng về phía Hoàng Việt bổ xuống, như muốn một chém bổ Hoàng Việt ra làm đôi, người sau tuy có vẻ hơi bất ngờ, nhưng cũng không lộ ra quá ái ngại, lập tức vận dụng Lăng Ba Vi Bộ, thân mình uyển chuyển bước ra từng bước, tránh né hướng tấn công của đối phương.
“Rầm!”
“Rầm!”
“Rầm!”
Từng chém của Dương Siêu Quần bổ xuống sàn đấu, đao pháp của hắn cực kỳ mạnh bạo, kèm theo chân nguyên làm sàn đấu vốn đã rách tươm giờ phút này càng thêm xiêu vẹo, cũng may những cây cột trụ vẫn còn đó, có điều sàn đấu càng ngày càng trở nên khó di chuyển, ít nhất là Hoàng Việt cảm thấy như vậy.
“Ta xem ngươi còn tránh đến khi nào!” Thấy Hoàng Việt không dám ngạnh kháng đao pháp của mình, Dương Siêu Quần vô cùng đắc ý, cười âm hiểm, tuy rằng bộ pháp của Hoàng Việt rất nhanh, hắn cũng không bắt được đối phương, nhưng chỉ cần phá hủy võ đài, hắn cũng muốn xem Hoàng Việt sẽ trốn đi đâu, nếu như Hoàng Việt không chiến mà trốn, hắn sẽ kêu gọi nhân sĩ võ lâm bao vây Hoàng Việt lại, dù sao ngày hôm nay tuyệt đối không thể để cho tiểu tử này trốn thoát, nếu để một thiên tài như Hoàng Việt rời khỏi nơi đây, khó nói ngày sau hắn sẽ trở thành hiểm họa lớn đến mức nào.
Giờ phút này, Hoàng Việt tuy biết tránh né như vậy, mình rồi sẽ bị dồn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250197/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.