“Dương Minh Chủ quả thật rất thức thời mà!” Hoàng Việt cười khà khà, sau đó nhìn về lão giả Hoàng Hoa Dật, muốn xem đối phương sẽ phản ứng ra sao.
Lão giả Hoàng Hoa Dật khuôn mặt tức tối, lại nhìn về Dương Siêu Quần, quát: “Tiểu tử, ngươi thật sự cam tâm đưa ngôi Minh Chủ Võ Lâm trao cho người ngoại lai sao?”
Đến lúc này, mọi võ giả ở đây đều đã biết động cơ của Hoàng Hoa Dật là gì, xem ra từ lúc mới đầu đã không có mấy thiện cảm với Hoàng Việt rồi, nhưng điều này cũng hợp với tâm ý của mọi người, Hoàng Việt thì cũng không có gì bất ngờ, đây là việc hắn đã sớm dự đoán được trước.
“Tiền bối, ta không phải muốn như vậy, nhưng nếu không thể đánh bại hắn, ta cũng không cam tâm ngồi lên ngôi Minh Chủ nữa a!” Dương Siêu Quần có vẻ khó chịu nói, lúc này, hắn cũng có chút nể sợ Hoàng Việt, nhất là khi biết đối phương thật sự muốn tha mạng cho mình.
Hoàng Việt lúc này cũng hết kiên nhẫn rồi, hắn cũng muốn thử thực lực của lão giả này đây, liền nói: “Tiền bối, hay là chúng ta giao thủ, nếu vãn bối thua, sau này không mong gì đến chức Minh Chủ, thế nào?”
“Là ngươi nói đó!” Hoàng Hoa Dật nói xong, lập tức vung kiếm, hướng đến Hoàng Việt, nhưng hắn cũng không làm như lời Hoàng Việt đề nghị là không dùng chân nguyên, ngược lại chân nguyên của hắn vô cùng hùng hồn, trực chỉ thẳng Hoàng Việt mà đến.
“Là tiền bối ép ta!” Hoàng Việt tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250193/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.