Chương trước
Chương sau
“Dương Minh Chủ quả thật rất thức thời mà!” Hoàng Việt cười khà khà, sau đó nhìn về lão giả Hoàng Hoa Dật, muốn xem đối phương sẽ phản ứng ra sao.

Lão giả Hoàng Hoa Dật khuôn mặt tức tối, lại nhìn về Dương Siêu Quần, quát: “Tiểu tử, ngươi thật sự cam tâm đưa ngôi Minh Chủ Võ Lâm trao cho người ngoại lai sao?”

Đến lúc này, mọi võ giả ở đây đều đã biết động cơ của Hoàng Hoa Dật là gì, xem ra từ lúc mới đầu đã không có mấy thiện cảm với Hoàng Việt rồi, nhưng điều này cũng hợp với tâm ý của mọi người, Hoàng Việt thì cũng không có gì bất ngờ, đây là việc hắn đã sớm dự đoán được trước.

“Tiền bối, ta không phải muốn như vậy, nhưng nếu không thể đánh bại hắn, ta cũng không cam tâm ngồi lên ngôi Minh Chủ nữa a!” Dương Siêu Quần có vẻ khó chịu nói, lúc này, hắn cũng có chút nể sợ Hoàng Việt, nhất là khi biết đối phương thật sự muốn tha mạng cho mình.

Hoàng Việt lúc này cũng hết kiên nhẫn rồi, hắn cũng muốn thử thực lực của lão giả này đây, liền nói: “Tiền bối, hay là chúng ta giao thủ, nếu vãn bối thua, sau này không mong gì đến chức Minh Chủ, thế nào?”

“Là ngươi nói đó!” Hoàng Hoa Dật nói xong, lập tức vung kiếm, hướng đến Hoàng Việt, nhưng hắn cũng không làm như lời Hoàng Việt đề nghị là không dùng chân nguyên, ngược lại chân nguyên của hắn vô cùng hùng hồn, trực chỉ thẳng Hoàng Việt mà đến.

“Là tiền bối ép ta!” Hoàng Việt tuy rằng không quá tự tin có thể thắng được đối phương nhng cũng không phải là rất e ngại, lập tức vận chuyển Đại Việt Âm Dương Kinh, tất cả chân nguyên mang theo Âm Dương Chi Khí, lúc này Dương Siêu Quần cảm nhận được khí thế trên người Hoàng Việt phát tán ra, mới biết lúc vừa nãy đối phương chỉ là đùa bỡn mình, nếu từ ban đầu Hoàng Việt triển lộ ra thực lực như vậy, hắn gần như có thể bị miểu sát.

“Keng!”

“Keng!”

Hoàng Việt không ngừng đấu kiếm với đối phương, càng đánh, hắn càng thấy kiếm thuật của đối phương rõ ràng không tệ, đó là với người sở hữu hàng chục kỹ năng kiếm pháp đỉnh tiêm của các môn phái như hắn, chứ đối với một cao thủ kiếm đạo bình thường, cho dù là Thanh Phong chưởng môn ở đây cũng phải bái phục, lúc này, chúng võ giả mới biết thì ra vị cao thủ ẩn thế này có thực lực đáng sợ như vậy.

“Kiếm pháp quá ảo diệu!”

“Đây rốt cuộc là ai? Sao ta chưa từng nghe qua?”

“Hoàng Hoa Động Chủ? Đây rốt cuộc là Động nào?”

“Chân nguyên hơn xa tiểu tử kia!”

Lúc này, do Hoàng Hoa Dật không ngừng tấn công, còn Hoàng Việt chỉ phòng thủ, nên mọi người vẫn là chú ý tới người trước, nhưng cũng không biết là người thân trong chiến trận, lúc này đang không ngừng chảy mồ hôi hột, tiểu tử này, tuy chân nguyên không quá mạnh mẽ, nhưng kiếm đạo cũng quá kỳ quái đi.

Hơn ai hết, Hoàng Hoa Dật biết kiếm đạo của mình trên giang hồ có thể nói là thiên hạ vô song, nhưng lần này giao đấu kiếm thuật với một tên tiểu tử trẻ tuổi mà không thể chiếm được thế thượng phong, nhất là còn bị hóa giải dễ dàng, làm hắn không thể tin nổi, thiếu niên này, rốt cuộc là từ đâu xuất hiện, nước Việt tại sao lại có tồn tại đáng sợ như vậy chứ?

“Tiểu tử, ngươi dùng là kiếm pháp nào?” Thấy không tấn công được đối phương, Hoàng Hoa Dật liền lùi lại, trợn mắt hỏi, bộ kiếm pháp này, vừa có Thái Cực Kiếm trong đó, lại có kiếm pháp của phái Nga Mi, Ngũ Nhạc, vân vân, những gì tinh túy nhất của các bộ kiếm pháp này đều có trong kiếm thuật của đối phương, làm hắn vô cùng thèm khát.

Phải biết hắn truy cầu kiếm đạo đã hơn 80 năm, tuy rằng nhìn hắn cũng khoảng chừng 80 tuổi nhưng tuổi thật thì lớn hơn nhiều a, trong 80 năm rèn luyện kiếm thuật, mới đạt tới cảnh giới kiếm đạo như thế này, còn thiếu niên này mới bao nhiêu tuổi? Hẳn là có bí kíp kiếm đạo gì đó, nhất định bộ kiếm pháp này, hắn phải chiếm được!

“Việt Hoàng Kiếm Pháp!” Hoàng Việt thờ ơ nói.

“Là do ai sáng tạo ra?”

“Ta!”

“Ngươi?” Hoàng Hoa Dật không thể tin nổi, cực kỳ căm tức quát: “Hổn xược!”

Bây giờ trong lòng Hoàng Hoa Dật, thay vì ý nghĩ ban đầu muốn trừ khử Hoàng Việt, hắn càng muốn hơn là đoạt được bộ kiếm pháp này.

“Tiểu tử, chỉ cần cho ta tham ngộ bộ kiếm pháp của ngươi một lần, hôm nay ta tha mạng cho ngươi, thế nào?”

Hoàng Việt nghe xong, đúng là có chút động dung, vừa rồi chân nguyên của đối phương đúng là rất mãnh liệt, mình dùng toàn lực mới có thể tạm thời ngạnh kháng, nếu như đánh lâu dài, Hoàng Việt thật sự đúng là khó thể ngăn cản nổi lão già này, nhưng mà hắn cũng không sợ a, đánh không lại thì chạy thôi, làm gì mà gớm?

“Tiểu tử, nghĩ kỹ đi, vừa rồi ta mới chỉ dùng 7 thành công lực!” Hoàng Hoa Dật vừa nói ra, toàn trường liền khiếp sợ rồi, 7 thành công lực mà đã đáng sợ như vậy, phải nói là gấp 7 tên Dương Siêu Quần cộng lại đó a...

“Xin Hoàng Hoa tiền bối lên làm Võ Lâm Minh Chủ!”

“Xin Hoàng Hoa tiền bối nghĩ cho Võ Lâm Trung Nguyên!”

“Hoàng Hoa tiền bối xứng đáng làm Minh Chủ Võ Lâm nhất!”

Quần hùng nghe xong lời của Hoàng Hoa Dật, ai nấy máu nóng sôi trào, đây mới thực sự xứng đáng làm Minh Chủ Võ Lâm a, Dương Siêu Quần lúc này cũng phải cảm khái, vừa rồi nhìn hai người giao chiến bằng thực lực chân thật, hắn đúng là cảm thấy chính mình quá kém cỏi.

Ngay cả Bạch Ngưng Sương lúc này nhìn về lão giả Hoàng Hoa Dật, cũng không nhịn được than, lại nhìn về Hoàng Việt, trong lòng thầm thương tiếc, ngày hôm nay, xem ra Hoàng Việt khó mà đạt được như ý rồi, nghe lão giả Hoàng Hoa Dật nói vậy, cô cũng biết Hoàng Việt hôm nay không thể lành lặn rời đi Minh Giáo, chắc hẳn cũng bị phế đi một ít tu vi.

“7 thành công lực sao?” Hoàng Việt thì thầm trong lòng, nếu như đối phương nói là thật, vậy mình đúng là không phải đối thủ của đối phương, dù cho kiếm pháp có tinh diệu cỡ nào, nhưng chân nguyên đúng là hắn còn kém thật, dù sao hắn cũng chỉ mới bước vào cảnh giới Bán Bộ Tiên Thiên có mấy tuần mà thôi.

“Tiểu tử, mau đưa ra quyết định, nếu không ngày hôm nay, ngươi chết chắc!” Hoàng Hoa Dật không kiên nhẫn quát.

“Tiền bối không phải nói rất thưởng thức ta sao?”

“Nói nhảm, ngươi một người ngoại lai, tuy rằng thưởng thức, nhưng cũng không thể tha được!”

“Vậy tiền bối không định để ta hoàn hảo rời đi rồi!” Hoàng Việt biết, đối phương đây là lộ ra bộ mặt thật rồi.

“Đã ngươi không chịu giao, ta sẽ từ từ cạy mồm ngươi ra!” Lúc này, Hoàng Hoa Dật thực sự đã không kiểm soát nổi lòng tham, chỉ cần hắn đoạt được bộ kiếm pháp của Hoàng Việt, nhất định chiến lực sẽ tăng như vũ bão.

“Cáo từ!” Hoàng Việt cười lạnh, lập tức, thi triển Lăng Ba Vi Bộ, đạp đạp mấy bước, muốn rời đi nơi này.

“Bạch...Bạch...” Thân pháp của hắn cực nhanh, nhưng lão giả Hoàng Hoa Dật đã đoán trước, biết hắn rất có thể chạy trốn, vì vậy đã làm ra tư thế chuẩn bị.

Hắn phi thân, đuổi theo Hoàng Việt, trong lúc đó, còn ném ra một chiếc phi đao hướng về chân Hoàng Việt, muốn chặn không cho người sau chạy đi.

Rất may, Hoàng Việt thân pháp rất tốt, vẫn là né được.

“Hắn muốn chạy!”

“Mau ngăn lại!”

Quần hùng lúc này lập tức dàn trải ra, muốn ngăn Hoàng Việt lại, nhưng cũng rất lo đối phương sẽ làm liều.

“Ai cản ta, chết!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.