Hoàng Hoa Dật là người hoảng sợ hơn ai hết, chỉ có hắn, mới biết cao thủ Tiên Thiên đáng sợ đến thế nào a, sư phụ hắn, trong một bản bí tịch cổ của ông ta, có nói về cao thủ Tiên Thiên, đã đến cảnh giới này rồi, chân nguyên phải nói bàng bạc như biển, hơn nữa hóa thành thực chất, sức phá hoại cực kỳ mạnh.
Lúc này, hắn cũng phải im thin thít, cố gắng lắc mình tránh ra một bên, rất sợ bị xen vào giữa mâu thuẫn giữa lão giả Thiền Sư này và tiểu tử kia, hắn giờ đây chỉ cầu mong đối phương không để ý tới mình, mà trong mắt đối phương, sợ rằng chỉ cần đối phương để ý một chút, khẽ vận công, hắn cũng khó mà thoát nổi.
“Tiền bối... tiền bối!” Hắn bối rối nói, lúc này, ngay cả Trúc Lâm cũng không dám hó hé, mặc dù hắn rất có thiện cảm với thiếu niên kia, nhưng cũng không dám xen vào a.
Mà nghe người này bảo ở lại giảng đạo, nhưng tính tình cao thủ Tiên Thiên ai nói trước được thế nào, có lẽ trong mắt đối phương, chính hắn và tên Hoàng Hoa Động Chủ cũng chỉ là sâu kiến đi.
Hoàng Việt lúc này chạy thụt mạng, không thể phân tâm để ý tới ai, hắn vận hết tốc lực thi triển Lăng Ba Vi Bộ, lúc này Hoàng Việt chỉ tiếc mình không luyện công phu bộ pháp trước, tuy rằng kiếm đạo có lợi, nhưng vào giờ phút này, tốc độ mới là trên hết đó à...
“Thí chủ, đừng chạy!” Thiền Sư Đạt Ma La cũng có chút bất ngờ, tên tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250190/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.