Lúc này, bên ngoài phòng giám đốc, Thùy Lan đang vô cùng hồi hộp, nghe mấy người đi ra trước kể lại thì vị giám đốc này có vẻ khá khó tính, hầu như không cười, trong khi những cô gái kia cũng rất xinh đẹp làm Thùy Lan cũng hơi chút tò mò, không biết đến lượt mình thì sẽ như thế nào, vừa nghe được tiếng gọi của Hoàng Việt, cô lập tức cầm theo tập hồ sơ mở cửa, liền thấy một cô gái có vẻ e thẹn bước ra, khuôn mặt đỏ au, Thùy Lan liền tim đập lộp bộp, tại sao khuôn mặt cô gái này lại đỏ đến vậy đây? Chẳng lẽ là bị vị sếp này trêu ghẹo rồi?
Nhưng dù sao cũng đã đến đây, không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được, nghĩ như vậy, cô cố gắng giữ bình tĩnh, thở ra một hơi, sau đó bước vào trong, đập vào mắt cô là một vị sếp đẹp trai, nam tính, cương nghị, giống như những người trước mô tả, quả thật vị sếp này rất có sức hút a...
“Cô ngồi đi!” Hoàng Việt đầu tiên là có chút thất thần, quả thật cô gái này rất xinh đẹp, có thể nói là xinh đẹp ngang bằng Kiều Linh, nhưng mang một nét gì đó rất mạnh mẽ, từ cách đi đứng của cô ta là Hoàng Việt biết cô gái này chắc chắn xử sự hành động rất dứt khoát.
“Vâng, cám ơn!” Thùy Lan nhẹ giọng nói, sau đó chú ý quan sát Hoàng Việt, cô cảm thấy người sếp này tuy rằng trông có vẻ lớn tuổi, nhưng hình như vẫn là rất trẻ con, điều này cũng là do cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250170/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.