Thùy Lan khuôn mặt bẽn lẽn nhìn về Hoàng Việt, nhưng không ai biết trong đầu cô đang nghĩ gì, kể cả người sau, đôi lúc, Thùy Lan cảm thấy người đàn ông này thật kỳ quái, bản thân cô vốn rất nhạy cảm với cánh nam giới, dường như có thể hiểu hết tất cả mọi suy nghĩ trong lòng bọn họ, nhưng đứng trước người nam nhân này, chẳng hiểu sao cô chẳng tài nào đoán nổi tính cách thật sự của anh ta.
“Thật chứ?” Hoàng Việt nghe vậy, trong lòng cũng phải phì cười, nói tiếp: “Được rồi, tối nay hẹn cô lúc 7 giờ, chúng ta đi dạo phố nhé?”
“Dạo phố sao?” Thùy Lan ngước mắt lên nhìn người đàn ông vóc dáng cao to, cảm thấy mình thật sự bé nhỏ, lúc này vẻ trẻ con trên người người đàn ông này cô hoàn toàn không còn cảm nhận được nữa, thay vào đó là một khí chất gì đó rất cương mãnh, đúng, dường như mới đây không lâu, anh ta vừa làm thứ gì đó khiến chính bản thân anh ta có vẻ trầm lắng đến đáng sợ.
“Ừ!”
“Vậy đi!”
“Tôi sẽ đến đón cô đúng giờ!”
Hoàng Việt cũng không cho Thùy Lan suy nghĩ nhiều, chỉ nói đôi câu, liền bỏ đi ngay.
Để lại người sau lúc này vô cùng xấu hổ, lại càng có chút lo sợ.
“Thì ra anh ta đã điều tra địa chỉ nhà mình rồi a!”
...
“Bây giờ là lúc đi mua ít đồ!” Hoàng Việt bước ra khỏi công ty, lúc này tài khoản ngân hàng của hắn đã có vài tỷ, với việc hệ thống có thể hối đoái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250145/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.