Bước vào học viện, Hoàng Việt vừa đi vừa hỏi dò tên đồng bạn mới một ít thông tin, sau đó hắn mới biết được học viện này cũng không phải là hoành tráng lắm, chỉ là có một ít lão sư chuyên dạy về các ngành nghề ở trong thế giới này nên rất được hoan nghênh mà thôi.
Trong học viện, Vương Huy có thể nói là thiên tài, người mạnh hơn hắn khá ít dù hắn còn nhỏ tuổi.
Lúc Hoàng Việt đề cập tới việc tại sao đám thanh thiếu niên lại dùng ánh mắt mâu thuẫn nhìn mình thì Tiểu Phan đầy kinh ngạc nhìn hắn, nói:
“Huy đại ca, chẳng phải vấn đề này ngươi luôn tránh nhắc tới sao?”
“Huy đại ca, chẳng phải ngươi luôn bức xúc với Vương Gia, còn thề đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ sao?”
“…”
Từ mấy câu nói của tiểu Phan, Hoàng Việt cũng đã biết được lý do đại khái, thì ra đứa nhóc Vương Huy này, ở trong Vương Gia, mẹ của hắn là tội đồ, do đã từng làm trái lệnh của gia chủ.
Vốn dĩ gia chủ của Vương gia muốn gả mẹ của Vương Huy cho thiên tài của một gia tộc lớn trên trấn, do mẹ của đứa nhóc này khá xinh đẹp, nào ngờ đâu mẹ của hắn lại có bầu với một tên ất ơ không rõ lai lịch, sau khi biết mẹ hắn mang bầu Vương Huy, liền cao chạy xa bay, từ đó khi còn nhỏ, thằng nhóc Vương Huy này đã bị ngược đãi, dần dần trở nên căm ghét Vương Gia, không muốn quay về Vương Gia.
Hoàng Việt thậm chí còn nghĩ tới, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vua-la-ma-dau-vua-la-thanh-nhan/2250111/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.