Bao Cốc khí hư lực hạp ngoan ngoãn núp ở trong ngực của Ngọc Mật tùy ý Ngọc Mật ôm.
Ngọc Mật điều khiển Truyền Tống Trận Thai không ngừng biến đổi phương hướng thất thường trong hư không, đầu Bao Cốc đong đưa đến choáng váng, không phân biệt rõ bản thân mình đang ở chỗ nào, mới được Ngọc Mật mang theo từ trong hư không đi ra.
Đầu tiên đập vào mi mắt Bao Cốc chính là đồng ruộng được thu gặt hoàn tất, mà ở trong còn có những cây bắp xếp thành đống. Cách đó không xa có hạp cốc sâu hoắm, trong hạp cốc là sông lớn mênh mông cuộn trào mãnh liệt, bờ bên kia sông lớn chính là đồng ruộng Bao Cốc mới vừa thấy, lại đi vào trong chính là một tòa tiểu thôn lạc ước chừng hai ba mươi hộ nhân gia. Đang lúc hoàng hôn khói bếp thôn tử đã bắt đầu lên lửa.
Bao Cốc từ trong ngực của Ngọc Mật hạ xuống trên mặt đất, hơi nghi hoặc hỏi: "Chúng ta tới địa giới nhân gian làm gì?"
Ngọc Mật nói: "Nơi này tĩnh lặng, thích hợp để ngươi nghỉ ngơi." Đang lúc nói chuyện xoay người lôi kéo Bao Cốc hướng trong rừng sau lưng đi tới. Nàng nói: "Thôn gần nhất cách thôn đối diện kia mười mấy dặm, cũng là ở bờ bên kia sông. Phiến rừng sâu núi thẳm này ngoại trừ một ít dã thú thì không có thứ khác, lại có hạp cốc này như một cái hào tự nhiên sẵn có ngăn cách, người trong thôn cũng không đến bên này."
Bao Cốc thả ra thần niệm điều tra một vòng bốn phía, phát hiện nơi này và đại sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-von-phuc-hau/1741401/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.