Sau khi Bao Cốc đem pháp trận bố trí thoả đáng, lại từ túi trữ vật siêu lớn dẫn thủy tẩy sạch sàng đan, lấy Thủy hệ công pháp làm khô nước, xếp xong thu hồi. Sau khi nàng làm xong liền khoanh chân ngồi ở trong sân thôi diễn thiên đạo pháp tắc.
Hôm qua cùng Quân Dã đối trận khiến nàng có một chút cảm ngộ với đạo cảnh, thiên đạo pháp tắc.
Đến thời gian dùng điểm tâm, cửa viện bị đẩy ra, Linh Nhi bước vào.
Linh Nhi hướng phòng ở dò xét, nhìn thấy Ngọc Mật đang đắp mền ngủ say, một cánh tay bóng loáng đặt ngoài chăn, tính cả nửa bờ vai trần cũng lộ ra bên ngoài. Nàng con ngươi vừa chuyển, tiến đến trước mặt Bao Cốc, hỏi:
"Ngươi lại khi dễ Ngọc Mật tỷ tỷ?"
Bao Cốc mở mắt ra, nhướng mày, hỏi:
"Có chuyện gì sao?" Nàng đứng dậy đi đến trước bàn ngọc trong viện ngồi xuống, bày ra trà cụ. Thần niệm hướng trong phòng đảo qua, tham được Ngọc Mật không đắp chẵn kỹ, lại đứng dậy đi vào đắp lại chăn cho Ngọc Mật, lúc ra còn thuận tiện đem cửa phòng đóng lại.
Linh Nhi chứng kiến Bao Cóc bày trà cụ, nhãn tình sáng lên, liền ngồi trước bàn ngọc, nói:
"Đại cô niết bàn thành công. Nàng bây giờ là trạng thái vừa xuất sinh, vẫn còn rất yếu ớt, lo nàng có việc, ta cùng tiểu hầu tử luôn chăm sóc nàng. Ta đến đây cùng ngươi nói một tiếng, lập tức được trở về."
Bao Cốc hỏi:
"Tình huống của nàng có ổn không?"
Linh Nhi 'ân' một tiếng, nói:
"Trước khi đại cô niết bàn xuất thế, ta cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-von-phuc-hau/1741377/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.