Nhận của người một giọt ân, mang cả biển tương báo, tổ sư gia có ân thụ nghiệp, có ân tái tạo với nàng, nàng là truyền nhân của tổ sư gia, thừa kế y bát của tổ sư gia, nàng sao có thể ủy khuất nữ nhi của tổ sư gia được?
Bao Cốc nói với Huyền Nguyệt Nhi:
"Ngươi đi theo ta."
Nàng xoay người trở lại trong phòng, tìm trong túi trữ vật siêu lớn của mình. Bảo bối Hóa Thần Kỳ trên người nàng không có mấy món, mặc dù nói bản thân không dùng được nhưng cũng vẫn giữ cho sư tỷ. Thứ nàng cho sư tỷ, đương nhiên sẽ không cho người khác, đừng nói là nữ nhi của tổ sư gia, ngay cả tiểu sư thúc cũng không lấy được. Đồ tiểu sư thúc luyện chế cho nàng cũng không thể tặng người. Cũng may mấy năm nay nàng kinh doanh buôn bán, pháp bảo Nguyên Anh Kỳ thu vào túi cũng rất nhiều, các loại trân bảo hiếm thế cũng không thiếu.
Nàng đầu tiên tìm trong bảo khố chứa pháp bảo Nguyên Anh Kỳ tìm một hồi, lấy ra một kiện vòng tay trữ vật Nguyên Anh Mạt Kỳ cùng một kiện hồ lô trữ vật Nguyên Anh Sơ Kỳ. Kỳ thực bảo vật cũng có đẳng cấp, đối ứng với Luyện Khí Kỳ là nhất giai, với Trúc Cơ Kỳ là nhị giai, cùng Kim Đan Kỳ là tam giai, cùng Nguyên Anh Kỳ là tứ giai, Bao Cốc bàn về cảnh giới tu hành, đã thành quen.
Hồ lô trữ vật nho nhỏ kia, chỉ dài cỡ ngón trỏ, có màu tím đen, sáng bóng lại có chút ám trầm, có một tia cổ vận nội liễm lưu chuyển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-von-phuc-hau/1741342/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.