Bao Cốc từ túi trữ vật phân ra hai viên đan dược để vào trong bình ngọc.
"Đan dược này không bán, đều là lưu tự dùng hoặc tặng người, nó có tác dụng rất lớn cho tương lai của ngươi, đừng từ chối." Nàng lại lấy thêm một hồ lô chí tôn Hầu Nhi Tửu, cùng hai bình ngọc chứa viên Hóa Thần đan nhất nhất chuyển vào túi trữ vật đưa cho Ngọc Tu La.
Ngọc Tu La nhìn thấy Bao Cốc xuất ra là túi trữ đồ chứ không phải dược bình, có chút không dám nhận, kêu lên:
"Bao Cốc, cái này..."
Bao Cốc nói:
"Đừng từ chối, nhận lấy. Hóa Thần đan là cho ngươi, cái còn lại nhờ ngươi chuyển cho sư phụ ngươi, là tạ lễ của ta với việc nàng đã xuất thủ duy hộ hôm nay, nàng cần dùng, cho nên ngươi dừng từ chối."
Ngọc Tu La tiếp nhận túi trữ vật, tìm kiếm bên trong, nhìn thấy một hồ lô chí tôn Hầu Nhi Tửu, cả người đều ngốc ngốc. Rượu này, chí bảo trong chí bảo! Chí bảo trấn phái của Thanh Phong Các! Nàng kích động kêu lên:
"Cái này...." Nàng biết chí tôn Hầu Nhi Tửu trong tay Bao Cốc cũng không có nhiều. Nàng không dám thu.
Bao Cốc nói:
"Thay sư phụ ngươi nhận lấy."
Ngọc Tu La vừa nghĩ, sư phụ của nàng quả thật cần dùng đến! Cho dù không cần trùng kích cảnh giới, sau này lúc gặp phải đại nạn nguy hiểm tính mạng, còn có thể đem ra bảo mệnh. Nàng lúc này không chối từ nữa, nói lời cảm tạ, nhận lấy. Ngọc Tu La vô cùng cảm động, hận không thể hướng Bao Cốc lạy một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-von-phuc-hau/1741337/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.